CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 254

Và sau hết thưa quý vị, chúng ta không thể bàn đến những lời trối trăng

cuối cùng của Ben-la hay sao. Chỉ có Ben-la mới biết sự thực và vào lúc sắp
chết, hai mắt đã trợn lên vì khiếp sợ, làm sao chị ta còn có thể nói dối được?
Trước khi chìm đắm vào cõi đêm vĩnh cửu, cái chết đã lên đến ngực mà chị
ta vẫn cố nhỏm dậy để run rẩy chỉ tay vào con người kia mà nói: " Hắn,
chính hắn là thủ phạm! "

Trong lúc ngón tay lên án của luật sư Bin Brao vẫn chỉ về gã, Xanh

Vanh-xăng cố đứng dậy. Nét mặt gã bỗng già sọm đi, gã lơ láo nhìn xung
quanh mà không thốt lên được lời nào.

- Thật đáng khinh! Người ta thì thầm với nhau trong phòng họp, khá to

đủ để gã nghe thấy. Gã liếm môi nhiều lần mới lắp bắp được vài tiếng:

- Tôi xin nhắc lại với quý vị: Tôi không giết ai cả. Tôi xin thề trước chúa

rằng tôi vô tội... (Gã quay nhìn Giôn người Thụy Điển bằng đôi mắt thất
thần). Không phải tôi giết! Không phải tôi giết!.

Gã hình như mê mụ đi trong những suy tưởng cao siêu nào đó mà những

lời tố cáo của Giôn người Thụy Điển chiếm một phần quan trọng. Phrôna
phải nắm tay gã và nhẹ nhàng kéo gã ngồi xuống. Có một người nào đó
trong phòng họp nói to:

- Bỏ phiếu kín đi!

Lập tức luật sư Bin Brao đứng phắt dậy:

- Không, không, không dược! Tôi yêu cầu biểu quyết công khai! Chúng

ta là những người đàn ông cơ mà! Chúng ta sợ gì mà không dám nói thẳng
ý kiến của mình?

Một tràng vỗ tay nổi lên hoan ngênh ý kiến đó rồi cuộc lấy ý kiến công

khai bắt đầu. Cứ gọi đến tên người nào là người đó nói: " Đúng, thủ phạm"
chỉ trừ có nam tước Cu-béc-tanlì, Phrôna và ông Gia-cốp Oen-sơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.