CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 29

Bây giờ chỉ còn do cô quyết định, Phrôna đã cân nhắc và khi bữa ăn

sáng chưa xong thì anh đã chạy đi để tìm những người vận chuyển.

Cô để ý thấy mình đi nhanh hơn phần lớn những người khác, vì họ mang

vác nặng, cứ đi được độ 100 mét thì họ lại phải dừng lại để nghỉ. Tuy nhiên,
cô phải khó nhọc mới theo kịp một nhóm người Scăng-đi-na-vơ đi trước cô.
Những gã vạm vỡ, tóc hung này rất khỏe và dẻo dai, mang trên vai đến 50
ký, lại còn kéo theo một chiếc xe chở trang bị nặng tối thiểu cũng đến 300
ký nữa.

Nét mặt họ rạng rỡ và tỏ ra rất yêu đời. Với họ thì mang một trọng

lượng như thế chỉ là trò trẻ con, dễ như bỡn, họ vừa đi vừa vui đùa với nhau
và với những người đi đường bằng thứ tiếng không ai hiểu nổi, từ những
lồng ngực vạm vỡ vang lên tiếng cười sang sảng. Những người khác tránh
né ra cho họ đi qua và nhìn họ bằng con mắt thèm muốn. Họ trèo đèo cứ
băng băng và chạy bổ xuống dốc rầm rập, những bánh xe bọc sắt nghiến
mặt đá kêu ken két.

Ở quãng thắt của dòng sông Đy-a, rừng thông san sát trên những đỉnh

núi dày đến mức ánh sáng mặt trời không lọt tới được. Vì thế những người
đi tìm vàng sau khi đã dày xéo lên đất ẩm ướt, biến con đường mòn thành
con đường lầy lội nhão nhoét, khi không sử dụng được nữa thì họ lại vạch
ra một con đường mới. Trên một con đường đó, Phrôna gặp một người đang
nằm nghiêng trong đám bùn, dang 2 chân, một tay gấp dưới thân, anh ta
như bị đóng đinh xuống đất do trọng lượng của túi hành trang sau lưng.
Một bên má áp xuống mặt bùn nhưng nét mặt anh ta vẫn tỏ ra bình tĩnh.
Vừa trông thấy cô gái, mắt anh sáng lên mừng rỡ:

- Thật vừa lúc cô đi đến đây! Anh chào cô bằng câu nói ấy. Tôi đợi có

người đi đến đây đã một tiếng rồi.

Phrôna cúi xuống phía anh và bắt đâu tháo những dây rợ ở túi hành

trang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.