CÔ GÁI BĂNG TUYẾT - Trang 67

CÔ GÁI BĂNG TUYẾT

CÔ GÁI BĂNG TUYẾT

Jack London

Jack London

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 8

Chương 8

Văng-sơ Coóc-lít làm quen khá nhanh với những tập quán của Bắc Cực,

có một số tập quán, anh thích nghi ngay được, không chút khó khăn. Dẫu
rằng anh ghét cái lối chửi thề nhưng sau một thời gian nghe những người
khác sử dụng cái ngôn ngữ cục cằn và có hình ảnh ấy anh lại thấy quen tai.
Các-ti, một gã bé nhỏ người Têch-xát có một thời gian giúp việc cho anh
hầu như bao giờ cũng mở đầu và kết thúc bằng câu "Mẹ kiếp". Câu chửi thề
ấy giúp gã hiểu là sự kinh ngạc, sự thất vọng và mọi sắc thái tình cảm mạnh
mẽ. Theo cách thốt ra, lời chửi thề làm cho câu nói dù bình thường nhất
cũng trở nên có một tầm quan trọng nhất định. Lúc đầu, Coóc-lít cảm thấy
khó chịu vì lối nói đó, nhưng chẳng bao lâu không những anh chấp nhận
được mà còn thấy vui vui. Một hôm, Các-Ti thấy con chó đầu đàn bị đứt 1
tai do đánh nhau với một con chó khác ở vịnh Huy-Xông. Gã cúi xuống
vuốt vẻ con chó bị thương và luôn miệng lầu bầu "Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!". Đối
với Coóc-lít, đó giống như lời cầu nguyện. "Cái tốt vẫn có thể sinh ra từ
thành phố Na-da-rét", anh nghĩ vậy. Và đương nhiên giống như Gia-cốp
Oen-sơ xưa kia, anh xem xét lại những quan niệm của anh về mọi vấn đề.

V

Trong thành phố Đao-sơn, cuộc sống xã hội gồm có 2 môi trường rõ rệt.

Ở doanh trại quân đội tại nhà của Gia-cốp Oen-sơ và ở một vài nơi khác
những người đàn ông của một đẳng cấp nào đó được những phụ nữ cùng
đẳng cấp tiếp đón lịch sự tử tế; họ được mời uống trà, dự tiệc, khiêu vũ,
tham dự hội hè từ thiện và tất cả những trò giải trí tiêu khiển phụ họa khác.
Tuy nhiên, những cuộc vui đó không hoàn toàn thỏa mãn giới đàn ông. Ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.