CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 115

Huân Tước Mountdrago

B

ác sĩ Audlin xem giờ trên chiếc đồng hồ để ở bàn giấy. Sáu

giờ kém hai mươi! Ông ngạc nhiên vì sự sai hẹn của Huân tước
Mountdrago một bệnh nhân thường đến chữa tại phòng mạch
của ông. Mountdrago rất tự hào về sự đúng giờ của mình. Với
thói quen phát biểu những nhận xét không có gì là đặc sắc với
cái vẻ tự phụ như đó là những phương ngôn tục ngữ, ông
thường bảo rằng sự đúng giờ là một cách tán thưởng người
thông minh và trừng trị kẻ ngu đần. Thế mà ông đã trễ trên
mười phút rồi: bác sĩ Audlin hẹn gặp ông vào lúc 5 giờ rưởi
chiều.

Bác sĩ Audlin không gây được sự chú ý với hình dáng của ông.

Người ông cao lớn khô khan, hai vai hẹp và lưng hơi gù, tóc màu
xám và mảnh. Nhiều đường nhăn khắc sâu trên khuôn mặt dài
màu vàng tái. Mặc dù chưa quá năm mươi, ông có vẻ già trước
tuổi. Đôi mắt lớn màu xanh thiếc mệt mỏi và chậm chạp khi
nhìn vào mặt bạn, không làm bạn cảm thấy khó chịu, vì chúng
hoàn toàn không để lộ một phản ứng gì cả. Chúng ít khi bừng
sáng, không báo hiệu chiều hướng của tư tưởng, cũng chẳng
thay đổi theo với lời lẽ ông nói ra. Nếu bạn là người hay quan sát
bạn sẽ không khỏi ngạc nhiên về sự nhấp nháy rất ít của đôi
mắt ông so với mắt hầu hết của chúng ta. Hai bàn tay lớn với
những ngón thon dài, mềm nhưng không nhảo, mát nhưng
không rịn mồ hôi. Không bao giờ bạn có thể nói được ông ăn
mặc những gì trừ khi bạn chú ý quan sát. Y phục ông thường là
màu sậm và cà-vạt màu đen. Áo quần ông làm cho khuôn mặt
nhăn nheo càng thêm tái nhạt và đôi mắt thêm trắng đục. Ông
gợi cho bạn cái ấn tượng một người ốm nặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.