CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 132

gặp tôi trong tình trạng bê bối ấy thì ít, mà tức giận vì hắn gọi
tôi bằng “thằng mảnh” thì quá sức. Tôi đẩy con mẹ đàn bà ra
một bên, đứng dậy đối diện với hắn và nói: “Tao không quen
biết mày và không muốn quen biết với mày”. Hắn trả lời
“Nhưng tao biết mày rõ lắm”, và nói với cô gái: “Molly, tôi
khuyên em điều này, là phải bắt hắn trả tiền cho đàng hoàng,
đừng để hắn chơi quỵt đấy”. Tôi nắm chai bia và không nói
năng gì hết, choảng vào đầu hắn với tất cả sức mạnh của tôi. Tôi
đánh mạnh đến nỗi tôi vùng tỉnh dậy.

Bác sĩ Audlin nói:
— Một giấc chiêm bao như loại đó không phải là điều không

thể hiểu được nổi. Đó là sự trả thù của tiềm thức đối với hạng
người có đời sống mẫu mực.

— Thực kỳ cục! Tôi kể bác sĩ nghe giấc mộng ấy không phải vì

nó, mà vì sự việc đã xảy ra ngày hôm sau. Hôm ấy tôi cần tra
cứu gấp một vấn đề quan trọng, nên tôi đi vào thư vỉện của Hạ
viện. Tôi tìm được quyển sách và bắt đầu đọc. Khi ngồi xuống
ghế tôi không để ý là thằng cha Gri ths đang ngồi ở bên cạnh.
Một dân biểu thuộc Công đảng đi vào, tiến đến phía hắn: “Hê-lô
Owen? Sao hôm nay trông anh có vẻ kém tươi thế?” Hắn trả lời:
“Tôi bị nhức đầu kinh khủng, có cảm giác như bị đánh một cái
chai vào đầu”.

Nét mặt của Huân tước Mountdrago sa sầm vì sợ. Ông nói

tiếp:

— Bây giờ tôi thấy là đúng cái ý nghĩ trước kia tôi cho là phi

lý, không thể chấp nhận được. Tôi thấy rằng thằng cha Gri ths
cũng có những giấc chiêm bao giống như của tôi và cũng nhớ
lại rõ ràng như tôi vậy.

— Cũng có thể đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên.
— Khi hắn nói, rõ ràng không phải để cho bạn hắn nghe mà

để cho tôi nghe. Hắn nhìn tôi với vẻ thù hận tức giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.