CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 18

Hans bước một bước tới trước mặt bà già, nắm hai vai và xô

mạnh ra phía sau. Bà già lảo đảo và té xuống. Hắn nắm khẩu
súng lục của thằng Willi, gầm gừ bằng tiếng Pháp với giọng
Đức:

— Đứng yên cả hai người!
Hắn hất hàm ra phía cửa:
— Đi đi! Tao canh chừng bọn chúng cho mày.
Thằng Willi đi ra, nhưng một lát lại trở vào, nói:
— Con nhỏ bất tỉnh!
— Thì đã sao?
— Tao chịu thôi. Không tốt!
— Thật ngốc! Mày chính là vậy đó. Ein Weibeden. Đồ đàn bà!
Thằng Willi đỏ bừng mặt, nói:
— Chúng ta nên đi về cho rồi.
Thằng Hans nhún vai, vẻ khinh bỉ.
— Để tao làm nốt chai rượu chát này rồi cũng về.
Hắn nghe thư thái trong người, và nếu được thong dong ngơi

nghỉ như thế này thì khoái lắm. Hắn đi công tác từ sáng sớm, và
sau nhiều giờ ngồi trên chiếc xe máy dầu, chân tay hắn ê ẩm.
Cũng may là hắn không còn phải đi xa nữa, chỉ đến Soissons
thôi trong khoảng mười hay mười lăm cây số ngàn. Hắn tự hỏi
không biết đêm nay hắn có được may mắn kiếm ra một cái
giường ngủ không. Dĩ nhiên những sự việc vừa rồi sẽ không xảy
ra nếu cái con thiếu nữ ấy không ngu ngốc đến thế!

Hắn và Willi, hai đứa đi lạc đường. Chúng đón một người

nông phu đang làm ruộng để hỏi và lão ta đã chỉ bậy. Chúng đi
vào một con đường song song ở bên cạnh, đến một nông trại,
dừng lại để hỏi đường. Chúng hỏi một cách lễ phép, vì đã có
lệnh là phải đối xử tử tế với dân chúng Pháp, khi họ tỏ ra đứng
đắn, biết điều. Một cô gái ra mở cửa và nói cô không biết đường
đến Soissons. Vì vậy, chúng đẩy cửa đi vào. Một bà già - thằng
Hans đoán là mẹ cô gái - chỉ cho chúng. Ba người trong nhà, ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.