CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 20

— Các người đến đây để hỏi đường, và bây giờ đã biết rồi, thì

hãy uống hết rượu mà đi đi chứ!

Hắn nhìn cô gái đã nói ra câu ấy, cô gái mà từ khi mới vào đến

giờ, hắn chỉ nhìn sơ qua. Cô ta không đẹp nhưng có đôi mắt hạt
huyền và sóng mũi thẳng, da mặt trắng xanh. Cô ta ăn mặc thô
sơ, giản dị, nhưng có một vẻ gì hình như không phản ảnh đúng
con người thật của cô. Một vẻ cao quý phảng phất ở nơi cô. Từ
khi chiến tranh bùng nổ, hắn thường nghe bạn bè nói về thiếu
nữ Pháp. Họ có một vẻ riêng biệt mà thiếu nữ Đức không có.
Thằng Willi nói đó là cái “chíc”, nhưng khi hắn hỏi nó muốn nói
gì khi dùng chữ ấy, thằng Willi chỉ biết trả lời: “Mày phải thấy
mới hiểu được!” Dĩ nhiên hắn cũng có nghe nhiều người khác
nói rằng gái Pháp ham tiền vụ lợi, và cứng như đá. Được rồi, bọn
hắn sẽ được ở lại Paris trong một tuần lễ, và hắn sẽ tự khám phá
ra điều ấy. Nghe nói Bộ chỉ huy đã sắp đặt nhà cửa cho bọn
chúng đến ở rồi.

— Mày nốc hết ly rượu đi mà về. - Willi nói.
Nhưng thằng Hans cảm thấy khoan khoái trong người và

không muốn bị hối thúc. Hắn nói với cô gái:

— Cô không có vẻ gì là con gái nhà nông cả!
— Thế thì đã sao? - Cô gái trả lời. Bà mẹ nói xen vào, như

khoe:

— Nó là nữ giáo viên!
— Thế thì chắc cô có một trình độ giáo dục khá vững.
Cô gái nhún vai. Nhưng trong lúc cao hứng, hắn tiếp tục xổ

tiếng Pháp, một thứ tiếng Pháp rất tồi:

— Cô phải hiểu, những gì đã xảy ra thực là may mắn cho dân

tộc Pháp. Chúng tôi không tuyên chiến. Chính các người tuyên
chiến với chúng tôi. Và bây giờ chúng tôi sẽ làm cho nước Pháp
thành một nước chỉnh đốn, đàng hoàng. Chúng tôi sẽ lập lại
trật tự. Chúng tôi sẽ tập cho các người biết làm việc. Chúng tôi
sẽ dạy cho các người sự vâng lời và kỷ luật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.