CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 220

Louise

T

ôi cũng không hiểu tại sao Louise lại bận lòng vì tôi. Nàng

ghét cay ghét đắng tôi và tôi biết sau lưng tôi nàng không bỏ lỡ
một cơ hội nào để đặt điều dèm pha tôi với cái vẻ thùy mị cố
hữu của nàng. Nàng rất tế nhị, không khi nào nói thẳng nhưng
chỉ một lời nói bóng, một tiếng thở dài, một cái vẫy nhẹ của đôi
bàn tay nõn nà là người ta tức khắc hiểu thấu đáo tâm ý nàng.
Louise là bà chúa về khoa lãnh đạm khen khéo. Quả thật chúng
tôi đã quen biết, gần như thân nhau, từ trên 25 năm nay nhưng
tôi không tin rằng nàng có thể động lòng vì mối thâm tình này.
Nàng cho tôi là một gã đàn ông sống sượng, cục súc, lỗ mãng,
miệng lưỡi cay độc. Tôi lấy làm lạ sao nàng lại không tiến đến
con đường tất yếu tức là bỏ rơi tôi. Nàng không làm như thế,
nhưng đúng sự thực thì nàng cũng không để tôi yên : nàng luôn
luôn mời mọc tôi tới ăn trưa, ăn tối với nàng, một năm đôi lần
còn mời tôi đến chơi cả mấy ngày cuối tuần ở nhà nàng tại miền
quê. Sau cùng tôi cũng đoán ra được lý do. Nàng nghi ngại tôi
không tin nàng, nếu đó là nguyên do vì sao nàng gờm tôi thì nó
cũng khiến nàng tìm cách giao du với tôi. Nàng hằn học thấy
chỉ duy có tôi coi nàng là con người ưa vờ vĩnh, giả dối và nàng
đứng ngồi không yên chừng nào mà tôi còn chưa chịu nhìn
nhận mình đã lầm lẫn và đầu hàng. Có lẽ nàng thoáng hiểu tôi
đã nhìn rõ chân tướng của nàng đằng sau chiếc mặt nạ vì chỉ có
mình tôi biết thế nên nàng hi vọng chẳng chóng thì chầy một
ngày kia tôi sẽ lẫn cái mặt nạ với bộ mặt thật của nàng. Tôi
không bao giờ biết rõ nàng có manh tâm bịp bợm thật hay
không. Tôi tự hỏi có phải nàng lừa dối ngay cả chính nàng cũng
như nàng đã lừa dối tất cả mọi người xunh quanh, hay tại nàng
có một điểm hài ước nào dấu kín trong thâm tâm ? Nếu quả thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.