CÔ GÁI BẤT KHUẤT - Trang 87

Bà vợ Chester đến bệnh viện hai ngày trước lễ thành hôn.

Nàng không gặp chồng mấy tháng nay, nên khi gặp nhau, họ có
vẻ ngỡ ngàng, bẽn lẽn. Chúng ta có thể đoản không sai là khi
không có mặt mọi người, chắc họ cảm thấy ngượng nghịu lúng
túng lắm. Nhưng Chester cố gắng trút bỏ nỗi thất vọng chán
chường đã từ lâu trở thành thường trực đối với chàng; và trong
các bữa ăn, chàng cũng đã trở lại vui vẻ ân cần đối với moi
người như trước khi chàng mắc bệnh.

Buổi tối trước ngày cử hành hôn lễ, tất cả mọi người đều

dùng cơm tối với nhau; Templeton và Ashenden đều ngồi nán
lại. Mọi người uống sâm banh, trò chuyện, đùa giỡn cho đến 10
giờ đêm. Hôn lễ cử hành tại nhà nguyện sáng hôm sau.
Ashenden làm phụ rể. Mọi người trong bệnh viện, trừ những
bệnh nhân không thể đứng dậy được, đều đến dự lễ.

Đôi vợ chồng mới cưới rời bệnh viện bằng xe hơi ngay sau

bữa ăn trưa. Bệnh nhân, bác sĩ và nữ y tá đều có mặt để tiễn họ
lên đường. Một vài người buộc chiếc giày cũ ở đàng sau xe, và
khi Templeton và vợ ra đến cửa chính của bệnh viện, những
nắm gạo được tung lên người họ. Những tiếng hoan hô cổ võ
vui nhộn vang lên khi chiếc xe quay bánh đưa họ đi, đưa họ đi
vào Tình yêu và cõi Chết.

Đám đông tản mác dần dần. Chester và vợ im lặng đi chầm

chậm bên nhau. Sau khi đi vào một lối nhỏ, Chester rụt rè nắm
tay vợ. Tim nàng như ngừng đập. Nàng liếc nhìn chồng và thấy
đôi mắt chàng rướm lệ.

— Em tha lỗi cho anh, em nhé! - Chàng nói - Anh đã đối xử tệ

với em.

Nàng nói giọng run run:
— Em biết anh không cố ý làm như vậy.
— Không, anh đã cố ý làm cho em đau khổ, làm cho em đau

khổ như anh. Nhưng bây giờ thì hết rồi, nhờ cái sự việc vừa xảy
ra giữa Templeton và Ivy Bishop. Anh không biết nói thế nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.