CÔ GÁI BROOKLYN - Trang 223

cũng là người có nhà nằm ở vị trí đã phát đi cuộc gọi khốn quẫn kia. Cuối
cùng, tôi nói với cô giả thiết của mình, theo đó Joyce đã bị giết chết tại nhà
của chị em bà, sau đó cái xác được đưa trở về phòng tắm nhà bà.

Nữ cựu cảnh sát im lặng trong suốt quãng thời gian tôi trình bày,

nhưng càng đưa ra nhiều quân cờ, tôi càng thấy cô rệu rã, tưởng như sắp
ngã ngửa người ra sau.

— Nếu những điều anh nói là đúng, thì có nghĩa là hồ sơ đã bị khép lại

quá sớm, nhưng hồi đó, chúng tôi không có được toàn bộ các thông tin này,
cô thừa nhận khi tôi nói xong.

Cô nheo mắt và phân trần:
— Bản thân cảnh sát tư pháp cũng kết luận đây là vụ dùng thuốc quá

liều ngớ ngẩn đáng buồn, mặc dù có cuộc gọi khó hiểu kia.

Khuôn mặt cô trắng bệch ra. Một lần nữa, cô lại cúi đầu và nhìn chăm

chăm vào những tờ giấy nằm rải rác trước mặt. Tôi liền nảy ra một linh
cảm:

— Chị này, trong hồ sơ này còn có thứ gì khác quan trọng không? Thứ

gì đó không nằm ở đây?

May Soo-yun nhìn ra cửa sổ. Ánh mắt mông lung, cô tự hỏi:
— Tại sao anh lại quan tâm đến vụ điều tra đã từ hơn mười năm này

rồi nhỉ?

— Điều đó thì tôi không thể nói với chị được.
— Thế thì tôi không thể giúp anh.
Cơn giận dữ đột ngột bùng lên, tôi ghé sát vào mặt cô và lên giọng:
— Chị sẽ không chỉ giúp tôi, mà còn làm chuyện đó ngay lập tức cơ!

Bởi vì chị đã sai lầm nghiêm trọng mười năm trước! Và bởi vì mấy bài diễn
văn hay ho của chị về công lý không thể chỉ là những câu thần chú!

3.

Hoảng hốt, May Soo-yun lùi lại và nhìn tôi như thể tôi là một kẻ thần

kinh. Ít ra, vào lúc này, lớp băng cũng đã nứt vỡ. Trong vài giây, cô nhắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.