CÔ GÁI BROOKLYN - Trang 161

Sau đó, báo cáo khám nghiệm tử thi chính thức đã xác nhận giả thiết

dùng thuốc quá liều, và do không có yếu tố mâu thuẫn nào, trung úy Soo-
yun đã đề nghị xếp lại vụ việc.

Tôi đưa tay dụi mắt. Tôi không thể đứng vững nữa và thất vọng. Tôi

đã biết được rất nhiều điều, nhưng những điều đó không giúp cho việc điều
tra tiến triển thêm. Làm gì bây giờ? Lao vào tìm kiếm gã bán lẻ ma túy đó?
Cố gắng có được những lời chứng cụ thể hơn từ hai sĩ quan Powell và
Gomez? Liên hệ với May Soo-yun? Tôi thấy có vẻ như trong số đó chẳng
có hướng điều tra thực sự nào. Vụ việc đã xảy ra từ mười một năm trước.
Và đã nhanh chóng được khép lại. Rất ít khả năng những nhân vật chính
hồi đó còn nhớ rõ các chi tiết. Chưa kể tôi đang thiếu thời gian và không hề
có quyền gì để móc nối với hệ thống rối rắm của Sở cảnh sát New York.

— Bố, tu ti!
Con trai tôi đã kết thúc màn tự phụ và vừa dụi mắt vừa quay trở về với

gia đình. Tôi liền lục trong các túi áo để tìm chiếc núm ti kỳ diệu, và sờ
thấy chiếc chìa khóa kho gửi đồ mà Gladys đã đưa cho tôi.

Đã muộn rồi, nhưng chúng tôi đang ở thành phố không bao giờ ngủ và

trên chiếc móc khóa có ghi rõ: “Kho giữ đồ tự phục vụ Coogan’s Bluff -
Mở cửa 24/7”.

Vấn đề là tôi đã cho cô nàng Marieke xinh đẹp về nghỉ và không còn

bảo mẫu nữa. Tôi liền cúi xuống sát Théo và thì thầm vào tai bé:

— Con biết gì không, anh bạn? Cả hai chúng ta sẽ đi dạo một chút

nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.