CÔ GÁI BROOKLYN - Trang 236

Và dần dần, tôi buông mình nhẹ hơn.
Nổi sợ hãi đã biến thành tiếc nuối. Tôi không thấy lại cảnh đời mình

được tua nhanh. Tôi chỉ nghĩ đến tất cả những gì mình từng yêu: bầu trời
trong xanh, ánh sáng ấm áp, làn gió mạnh mẽ.

Và chủ yếu là nghĩ đến con tôi.
Đứa con mà tôi đang mang trong bụng và sẽ chết cùng tôi.
Để không khóc, tôi tự nhủ phải tìm cho con một cái tên.
Mặt đất xáp lại gần, từ giờ trở đi, tôi hòa làm một với bầu trời, với

những ngọn núi, những rặng thông. Tôi chưa từng tin vào Chúa, tuy nhiên,
trong khoảnh khắc này, tôi có cảm giác Chúa ở khắp nơi. Hay đúng hơn
thiên nhiên chính là Chúa.

Nửa giây trước cú va đập, tôi có một linh tính.
Con của tôi là con gái.
Bé sẽ tên là Rebecca.
Tôi chưa biết mình sẽ đi đâu, nhưng tôi sẽ đến đó cùng bé.
Và điều đó khiến tôi bớt sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.