CÔ GÁI BROOKLYN - Trang 282

— Cô ấy tên là Joyce Carlyle. Cô ấy là tình nguyện viên, sau đó là

nhân viên trong tổ chức của tôi, Take Back Your Philadelphia.

— Vợ thầy có biết chuyện không?
— Nếu Carolyn biết chuyện, có lẽ cô ấy sẽ không còn là vợ tôi nữa.
— Hiện giờ cô Joyce Carlyle ấy sống ở đâu?
— Ở New York. Nhưng còn chưa hết: cô ấy có một đứa con gái,

Claire, hiện đã tám tuổi.

— Một đứa con gái mà thầy chính là cha đẻ?
— Rất có thể là như thế.
— Joyce có tìm cách tống tiền thầy không?
— Không. Đó là một cô gái tốt. Tự do, nhưng đáng tôn trọng. Mẹ cô

ấy làm việc ở sở tư pháp thành phô.

— Hai người còn liên lạc với nhau không?
— Không. Tôi không có tin tức gì về cô ấy từ nhiều năm nay, nhưng

tôi cũng không tìm hiểu.

— Cô bé Claire đó có biết thầy là bố mình không?
— Tôi không biết.
Zorah thở dài và chưng ra vẻ xa vắng nực cười mà cô vẫn thể hiện mỗi

khi suy nghĩ. Còn tôi, tôi im lặng chờ lời phán quyết, giống như một cậu
học trò vừa bị bắt quả tang đang thò ngón tay vào lọ mứt.

Đúng lúc tôi sắp bỏ cuộc, thì Zorah thốt ra chính xác những lời mà tôi

muốn nghe:

— Thật rầy rà, đúng thế. Tất cả những chuyện này có thể lộ ra bất cứ

lúc nào, nhưng đó là một rủi ro ta phải đương đầu. Chủ yếu là phải giữ
được quyền kiểm soát tình hình. Ta biết rằng thời kỳ đó từng tồn tại trong
đời thầy và nó có khả năng trở thành một vấn đề. Có thể chuyện đó sẽ
không bao giờ xảy ra, nhưng nếu một ngày nào đó nó xảy ra, nếu nó trở
thành một vấn đề, ta sẽ xử lý nó vào thời điểm thích hợp.

4.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.