CÔ GÁI BROOKLYN - Trang 280

— Thỉnh thoảng tôi vẫn còn hút.
— Trong trường hợp đó, hãy dừng ngay lập tức, nếu người ta hỏi thầy

về chuyện đó, hãy khẳng định là thầy không nuốt khói.

— Tôi không có tài sản cá nhân để đầu tư cho chiến dịch tranh cử.
— Tìm tiền là việc của em, không phải việc của thầy.
— Tôi đang phải điều trị từ nhiều năm nay.
— Thầy bị bệnh gì vậy?
— Rối loạn lưỡng cực nhẹ.
— Winston Churchill bị rối loạn lưỡng cực, tướng Patton bị rối loạn

lưỡng cực. Cũng giống như Calvin Coolidge, Abraham Lincohn, Theodore
Roosevelt, Richard Nixon…

Cô lần lượt bác bỏ từng lập luận. Lúc này, tôi không muốn cô đi nữa.

Tôi muốn cô tiếp tục nói chuyện với tôi và tưới tắm cho hạt mầm hy vọng
mà cô đã gieo trong tôi. Tôi muốn cô tiếp tục bảo tôi rằng tôi sẽ trở thành
thị trưởng của thành phố lớn thứ năm đất nước. Và tôi vẫn muốn giả vờ tin
cô thêm chút nữa.

3.

Trong khi cô đã gần như thuyết phục được tôi, Zorah đột nhiên đổi

giọng. Đó là điều đáng lẽ tôi phải hiểu ra sau đó: với Zorah Zorkin, không
ai có thể che giấu bí mật của mình lâu dài.

— Bây giờ, sau khi thầy đã hết đưa ra những lý do ngụy tạo rồi, ta có

thể đề cập đến những vấn đề thực sự, thầy có nghĩ thế không?

Tôi giả vờ không hiểu:
— Em muốn nói gì?
— Chính trị. Chắc chắn là thầy đã từng nghĩ đến nó, Tad ạ. Thầy sinh

ra để làm chính trị. Chỉ cần tham dự bất cứ giờ giảng nào của thầy cũng có
thể tin chắc điều đó. Các bài giảng của thầy chinh phục chúng em. Những
lời đả kích của thầy nhắm trúng đích. Mọi người đều như uống từng lời của
thầy. Em vẫn còn nhớ nỗi bất bình của thầy trước việc có quá nhiều lao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.