CÔ GÁI BROOKLYN - Trang 303

— Mình đã giết cô ấy! ông ta gào lên và òa khóc nức nở.
Ông ta mất kiểm soát chỉ trong vỏn vẹn có ba giây!
Ba giây vừa nhấn chìm cuộc đời ông ta trong nỗi kinh hoàng.
Hai tay ôm đầu, ông ta để mặc cho con sóng hoảng hốt hào lên và

nhấn chìm mình. Rồi nỗi kinh hoàng trở lui như thể thủy triều rút, ông ta
dần tỉnh táo trở lại. Ông ta bật điện thoại di động để báo cảnh sát. Vừa đưa
ngón tay trên màn hình chuẩn bị bấm số, ông ta bỗng dừng phắt lại. Một
câu hỏi xoáy vào tâm trí ông ta: tại sao Joyce lại hét gọi nữ phóng viên kia
để kêu cứu? Ông ta ra khỏi phòng tắm và quay vào phòng khách. Rồi mở
tất cả các ngăn kéo và cánh cửa tủ; kiểm tra toàn bộ rèm, đồ mỹ nghệ và đồ
gỗ trong phòng. Chưa đầy hai phút sau, ông ta đã tìm thấy chiếc điện thoại
di động được gắn bằng băng dính dưới gầm chiếc bàn tròn và vội vàng tắt
nó đi.

Phát hiện đó có tác dụng kỳ lạ đối với ông ta. Nó khiến ông ta thay

đổi, làm biến dạng những cảm xúc. Lúc này, ông ta không hề còn ý định ra
đầu thú, cúi đầu hoặc làm bất cứ hành động ăn năn nào. Ông ta dễ dàng tự
thuyết phục bản thân rằng mình chẳng có tội gì. Nghĩ cho cùng, chính ông
ta mới là nạn nhân thực sự. Ông ta sẽ chiến đấu và bán cái mạng của mình
với giá đắt. Dù sao đi chăng nữa, cuộc đời vẫn luôn mỉm cười với ông ta.
Có thể hôm nay ngôi sao hộ mệnh cũng sẽ không bỏ rơi ông ta.

Ông ta cầm điện thoại lên và bấm số của ngôi sao hộ mệnh tốt đẹp đó,

người đang ngồi trong chiếc xe hơi đỗ đằng trước ngôi nhà.

— Zorah, đến đây nhanh lên! Và dẫn cả Blunt theo. Kín đáo thôi.
— Có chuyện gì thế, Tad? giọng nói đầu dây bên kia hỏi.
— Có vấn đề với Joyce rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.