CÔ GÁI CỦA BỐ - Trang 43

“Màu sắc. Ánh sáng. Những nhân vật siêu hùng. Ông quan tâm đến

con người nhiều hơn là đến quang cảnh. Khởi nghiệp, ông làm minh họa
cho sách thám hiểm. Ông già N.C. là người vẽ những hiệp sĩ và cướp biển,
và tôi có thể đồng cảm.”

“Đồng cảm với những hiệp sĩ và cướp biển à?”

“Đồng cảm với họa sĩ,” Angus trả lời, và Nat mỉm cười. Cô cuộn

mình trong chiếc áo choàng mùa đông, ngồi gần anh ta hơn bình thường vì
chiếc xe bé nhỏ tạo ra sự gần gũi miễn cưỡng. Nhìn gần, anh ta có đôi mắt
xanh, thông minh, nếu không muốn nói là tinh vi, và đôi chân mày rậm màu
vàng sẫm. Mái tóc dày, buộc sơ sài bằng một sợi thun màu cam, nhưng vẫn
có vẻ như chẳng được chải bới gì, và anh mặc y bộ quần áo ngày hôm qua;
một chiếc sơ mi xanh bạc màu, cổ áo nhăn nhúm thòi ra dưới chiếc áo len
kiểu ngư dân dày cộm, kết hợp với quần jean và giày bốt. Anh to quá khổ
so với chỗ ngồi trong xe và trông chẳng hợp chút nào như một tên Viking
ngồi trong chiếc VW.

“Màu căn nhà ấy trông buồn cười thật,” Nat nói, khi họ lái qua một

căn nhà kiểu thuộc địa, những tường đá xám lấp lánh thành một màu xanh
lục kỳ lạ.

“Đấy là chất đồng trong đá thấm qua ấy mà. Cô đã từng đi qua lối này

chưa, trong hạt Chester ấy?”

“Chưa, nhưng tôi có giảng một chương Luật nô lệ đào thoát trong bài

giảng ngoại khóa của tôi.”

“Việc đó thì có liên quan gì đến hạt Chester?”

“Hạt Chester là một điểm dừng chân quan trọng dọc theo đường Hỏa

xa ngầm

[11]

. Trên bản đồ, anh có thể thấy hạt này nằm ngay phía Bắc tuyến

Mason-Dixon. Những người Quaker ở dưới đây, nhất là từ thời Hội nghị
cấp tiến Longwood, đã mang hàng ngàn nô lệ lên phương Bắc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.