CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 145

Trong những ngày đầu tháng Sáu, các hoạt động được tăng cường. Tự

buông thả chính mình, Robert càng dấn sâu thêm vào cuộc chiến, sát vai
cùng quân Kháng chiến.

Có thông báo về một đợt đổ bộ, quân du kích bắt đầu lộ diện. Từ khắp

nơi, xuất hiện những người đàn ông trang bị vũ khí, sẵn sàng chiến đấu với
quân thù. Nhưng miền Nam nằm xa vùng bờ biển Normandy, và bước tiến
của quân Đồng minh còn lâu mới mang lại nền hòa bình mà Sam xiết bao hy
vọng. Quân Đức đang trong cơn quằn quại, việc đàn áp càng trở nên tồi tệ
hơn. Những tên bảo an cuồng nhiệt nhất vẫn tin tưởng rằng trật tự của chúng
sẽ được lập lại, nên càng nỗ lực gấp đôi để truy lùng quân kháng chiến.

Một đêm, một trong những đội tuần tra của chúng sém chút nữa là phát

hiện ra chiếc chòi săn. Sam và Hanna trốn dưới hầm, trong khi quân du kích
phục kích ở các cửa sổ, súng lăm lăm trong tay.

Sam nài nỉ Robert giúp ông một tay, và kéo anh xuống hầm. Nằm xếp

chồng lên nhau, sát một bên tường, chừng hai chục chiếc hòm gỗ che lấp lối
vào đường ngầm nơi cất giấu vũ khí và đạn dược. Robert giúp Sam dịch
những chiếc hòm ra. Khi đã đủ lối đi, ông thương gia nghệ thuật cầm lấy tay
con gái và ra lệnh cho cô chui vào trong. Đường hầm sâu chừng chục mét,
đủ để Hanna có thể ẩn náu ở đó.

- Con không vào nếu không có ba, con sẽ không trốn trong cái hang đó

nếu không có ba, – cô nài nỉ.

- Làm như ba bảo đi, Hanna, và đừng có tranh cãi nữa, con biết con

phải chịu trách nhiệm về thứ gì mà.

Sam hôn con gái rồi ra sức xếp những chiếc hòm vào chỗ cũ. Đây là lần

đầu tiên Robert nghe thấy giọng nói của Hanna, và anh rất ngạc nhiên.

- Thế nào, cậu cứ đứng như trời trồng ở đó, hay lại đây giúp tôi?

- Bác hãy vào trong đường hầm cùng con gái bác đi, cháu sẽ che lối đi

lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.