CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 154

sau chiến tranh. Khi đưa cốc rượu lên môi, cô nhấm nháp âm mưu trả thù đã
chín muồi từ khi cô mới mười hai tuổi.

Lúc tàn đêm, cả May và Sally-Anne đều đã quá say để có thể về nhà

bằng mô tô. Keith đưa hai người họ về căn xưởng cải dụng.

* * *

Ngày hôm sau, toàn thể nhân viên của tòa báo đổ đến căn xưởng ngay

từ tám giờ sáng. Cuộc họp đầu tiên của ban biên tập. Người nào người nấy
ngồi vào bàn của mình, và trước khi về chỗ làm, Keith ngắm nghía thành
quả công việc mà anh đã hoàn thành.

Từng người đề xuất những ý tưởng mà May ghi lại trên một tấm bảng

lớn để tất cả mọi người có thể nhìn rõ.

Có một lời đồn đang lan đi trong thành phố. Có thể các công chức đã

nhận tiền bồi dưỡng để phân bổ thị phần cho một doanh nghiệp trong lĩnh
vực công trình công cộng của tiểu bang bên cạnh. Sally-Anne không muốn
một lời đồn. Trước khi công bố thông tin, phải có được các bằng chứng. The
Independent
sẽ không phải là một tờ báo lá cải về các vụ bê bối, mà là một
tờ báo có đạo đức nghề nghiệp không thể chê trách.

Một cộng tác viên khác đề xuất viết một bài về tình trạng bất công

trong việc phân bổ ngân sách giáo dục. Các cơ sở giáo dục nằm trong các
khu dân cư khó khăn nhận thấy rằng ngân sách cấp cho họ năm nào cũng bị
giảm bớt, trong khi ngân sách của những khu Da trắng lại tăng lên tương
ứng.

- Đó không phải là một tin đặc biệt, – Sally-Anne buông thõng. – Tất cả

mọi người đều biết điều đó, và những người có quyền bầu cử lại không quan
tâm.

- Đúng thế, nhưng những người phải trả tiền cho ngân sách đó thì có

quan tâm, – May đáp lại.

Chiến dịch tranh cử sắp tới của thị trưởng sẽ nhắm vào vấn đề an toàn

của công dân, ông ấy hứa sẽ chấm dứt tình trạng bạo lực đang lan tràn khắp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.