CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 157

- Mong hai chị tha lỗi cho con gái tôi. Con bé vẫn chưa ra khỏi cơn

khủng hoảng của tuổi vị thành niên và thô lỗ là một trong các vũ khí nổi
loạn của nó.

Hai người phụ nữ kia đứng dậy và chào tạm biệt Hanna, vẻ uể oải và

đồng cảm. Tốt nhất là nên có thái độ hài hước trước vụ bê bối này.

Người phụ trách lễ tân vừa chạy theo Sally-Anne liền dẫn họ sang bàn

bên cạnh, ái ngại trước tình huống đã khiến mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía
họ.

- Thôi nào, con ngồi xuống đi, – Hanna ra lệnh. – Nhưng mẹ yêu cầu

con đổi giọng, nếu không mẹ sẽ đi khỏi đây.

- Sao mẹ lại có thể làm như thế với con được chứ! Tống con đi đày còn

chưa đủ với mẹ sao?

- Chưa gì đã đao to búa lớn rồi! Chúng ta gửi con đi học, thế rồi con đã

làm gì trong thời gian ấy? Bây giờ khi con nhắc lại chuyện đó, mẹ nhớ hình
như khi con trở về chúng ta đã thống nhất với nhau, để cả người này lẫn
người kia đều sống yên bình mà không gây sóng gió cho nhau. Đó là điều
kiện để ba con và mẹ giúp đỡ con. Nếu con vi phạm, đừng than thở khi phải
gánh chịu hậu quả.

- Hai người đã giúp đỡ con bằng cách nào? Bằng cách khôn khéo bắt

con phải sống xa gia đình sao?

- Thế con tưởng con được nhận vào làm ở The Sun là nhờ có đôi mắt

đẹp sao? Con từ Luân Đôn về thậm chí còn chẳng có lấy một mảnh bằng
trong túi. Quý cô đây đã dành ra tám năm để đốt cháy tuổi trẻ vào những trò
vui vẻ nhờ tiền của ba mẹ. Và từ đó đến giờ con đã làm được gì, ngoại trừ lê
la hết tiệc tối nọ sang tiệc tối kia hoặc la cà khắp thành phố trên chiếc mô tô
đẹp đẽ, trong bộ cánh kệch cỡm kia? Còn chưa nói đến những lời bàn ra tán
vào mà mẹ nghe được về những mối quan hệ của con đấy. Giá như ít ra con
cũng chứng tỏ mình là người có chút kín đáo. Em trai con đã kể với mẹ rằng
con đã táo tợn đưa cô ta đến tận đây, đến câu lạc bộ này!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.