CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 161

21

George-Harrison

Tháng Mười năm 2016, Baltimore

Tôi đã lái xe cả đêm dưới màn mưa xối xả và mệt nhoài khi đến

Baltimore. Tôi đặt phòng tại một khách sạn gần bến cảng. Từ cửa sổ phòng
mình, tôi ngắm nhìn con phố nhỏ bên dưới, lo lắng về những gì cuộc gặp tối
nay có thể tiết lộ với tôi. Tôi tranh thủ buổi sáng để ngủ vài tiếng.

Đầu giờ chiều, tôi đi lang thang trong các con phố. Tôi những muốn có

ai đó để mang về tặng một món đồ lưu niệm, vẫn có những khi tôi thấy nhớ
Mélanie, hôm nay cũng thế, và tôi đã nghĩ đến cô ấy quá nhiều… cho đến
khi quay về khách sạn.

Một cô gái trẻ đang lấy chìa khóa phòng ở quầy lễ tân, và giọng nói

khàn khàn của cô khiến tôi chú ý. Chất giọng Anh đó không phải là không
quyến rũ. Trong lúc chờ đến lượt mình, tôi thả tâm trí vào trò dự đoán nho
nhỏ mình vẫn thích mê. Cô gái này là người nước ngoài, điều gì đưa cô ấy
đến Baltimore? Thành phố này không phải là một địa điểm du lịch, vào
tháng Mười thì lại càng không. Hẳn cô ấy đến đây vì lý do công việc. Phải
chăng cô ấy đến dự một hội thảo trong thành phố? Trung tâm hội nghị
không xa đây cho lắm, nhưng nếu thế, có lẽ cô ấy sẽ ở một trong những
khách sạn dành cho khách hàng có công chuyện. Cô ấy đến đây thăm người
thân chăng?

- Chuông báo bận là điều bình thường thôi, – nhân viên lễ tân giải

thích. – Cô phải bấm số 9 để gọi ra ngoài trước khi bấm số 011 để gọi ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.