CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 179

- Em tưởng anh sẽ rơi vào cái bẫy sặc mùi nữ tính đó sao? Nếu anh trả

lời là không, em sẽ coi anh là kẻ thô lỗ, còn nếu anh trả lời là có, thì anh sẽ
là một kẻ thô lỗ đích thực. Nhưng em nói đúng, hãy tận hưởng những gì
cuộc đời ban tặng mà không hỏi han quá nhiều. Đặc biệt là về quá khứ tình
cảm của chúng ta. Mặc dù anh chẳng biết gì về quá khứ tình cảm của em
hết.

- Bởi vì chẳng có gì để biết cả.

Hai người họ quay về trang viên và vào phòng hút thuốc. Ngọn lửa kêu

tí tách trong lò sưởi. May gọi một ly sâm banh, Édouard thì thích một ly
bourbon hơn.

Khi mặt trời xế bóng, hai người lên phòng sắp xếp hành lý. Vừa thu

dọn đồ đạc, May vừa đưa mắt nhìn khắp căn phòng. Chiếc giường lớn có tán
che nơi cô đã ngủ đêm qua, những tấm màn trướng bằng lụa mà cô đã ngắm
nhìn lúc sáng sớm khi Édouard vẫn còn ngủ, những tấm rèm nặng nề che
cửa sổ mà cô đã kéo ra, khi người ta mang đồ ăn sáng đến cho họ, tấm thảm
Ba Tư cô đã bước đi trên đó bằng đôi chân trần, toàn bộ cảnh trí sang trọng
mà cô còn chưa quen thuộc và đang khiến cô say mê. Cô quay lại và quan
sát Édouard đang cẩn thận gấp đồ.

- Chúng ta không thể ở lại đến mai sao? Tối nay em không hề muốn

quay về căn xưởng cải dụng.

- Sáng mai anh phải làm việc sớm, nhưng bởi vì chúng ta sẽ về đến nơi

muộn, tại sao em không ngủ ở nhà anh?

- Cùng nhà với ba mẹ anh sao?

- Tòa nhà rất rộng, anh có một khu riêng. Và anh đảm bảo với em,

chúng ta sẽ không giáp mặt ba mẹ anh đâu.

- Thế ngày mai thì sao?

- Chúng ta sẽ ra ngoài bằng cửa dành cho người làm, em chẳng có gì

phải lo lắng cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.