CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 57

Vốn là thợ mộc, Keith kiếm được một khoản lương khiêm tốn cho phép

anh trang trải các nhu cầu hằng ngày, nhưng không có gì hơn ngoài những
thứ thiết yếu. Anh thọc tay vào túi quần jean, lấy ra một tờ mười đô, vào
năm 1980 thì đó đã là một khoản không nhỏ, và đặt xuống trước mặt cô.
“Từng này để mua vài cổ phiếu tờ báo của các cô”, anh nói thêm. Rồi anh
rời khỏi nhà hàng trước ánh mắt sửng sốt của nhóm bạn. Những ánh mắt
hoàn toàn không khiến May bận tâm khi cô chạy theo anh, tay cầm tờ mười
đô. Cô hét to tên anh trên phố.

- Anh tưởng có thể trở thành cổ đông với thứ này sao? Còn chưa đủ để

mua những số báo đầu tiên đâu.

- Thế thì cứ coi như đây là khoản ứng trước để đặt mua báo vậy.

Keith vẫn tiếp tục bước. May nhìn anh đi xa dần rồi quay lại nhà hàng,

trong lòng quyết tâm hơn bao giờ hết. Cô sẽ chứng tỏ cho tất cả mọi người
thấy mình làm được gì. Quan trọng hơn nữa, cô sẽ tự chứng tỏ điều đó với
bản thân. Sally-Anne cũng bị cuốn theo những ý định tương tự, và nếu như
động cơ của cô có khác biệt, thì tương lai của họ từ nay trở đi lại gắn chặt
với nhau. Chỉ còn phải gom góp khoản tiền vốn đủ để nuôi sống một tờ báo
mà không một người đàn ông giàu có nào trong bang muốn nó ra đời. Tối
đó, cả May lẫn Sally-Anne đều còn lâu mới hình dung được rằng nếu số
phận có cho phép họ biến dự định của mình thành hiện thực, thì cũng chỉ
nhằm phục vụ cho một tội ác mà thôi.

May xua khỏi tâm trí mình ký ức về cái đêm say rượu đó, khi mọi

chuyện khởi động. Cô kéo tấm chăn lên vai và xoay người. Sally-Anne
choàng tay ôm lấy cô rồi nhắm mắt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.