CÔ GÁI CUỐI CÙNG CỦA DÒNG HỌ STANFIELD - Trang 97

13

Eleanor-Rigby

Tháng Mười năm 2016, Baltimore

Nếu Maggie quyết định không bận tâm đến bức thư nặc danh kia nữa,

thì tôi lại càng quyết tâm hơn bao giờ hết phải tìm hiểu rõ ý nghĩa của nó.
Nằm dài trên giường, tôi khẽ đọc lại, thỉnh thoảng lại trò chuyện với tác giả
của nó chẳng khác nào người đó đang ở trong phòng ngủ của tôi.

Bà ấy là một phụ nữ đặc biệt, vô cùng thông minh, có thể làm được

những điều tuyệt vời nhất cũng như những điều tồi tệ nhất, nhưng cô mới chỉ
biết đến những điều tuyệt vời nhất…
Ông định ám chỉ điều gì khi nói có thể
làm những điều tồi tệ nhất
?

Tôi ghi lại vào sổ: điều tồi tệ nhất đã xảy ra khi mình ra đời.

Và trong lúc tôi nhay nhấm đầu bút chì, một cảm giác lạ lùng xâm

chiếm tôi. Tôi tuyệt đối không hề biết gì về cuộc đời của mẹ trước khi bà trở
thành mẹ của chúng tôi. Tôi đã nghe ba hoặc mẹ kể vài mẩu chuyện liên
quan đến lần đầu họ tán tỉnh nhau, những phiên bản khác nhau về hoàn cảnh
đã chia rẽ họ, tôi biết rằng mẹ đã quay trở lại gõ cửa nhà ba nhiều năm sau
đó, nhưng tất cả những gì bà làm trong khoảng thời gian ấy tôi không hề
biết. Tôi đặt bức thư xuống giường, nghĩ ngợi. Ba mươi tư tuổi, vẫn còn sớm
để mồ côi mẹ, nhưng cũng đủ để hiểu rõ về bà hơn nếu tôi muốn bỏ công
làm việc đó. Tôi có thể viện cớ gì để biện hộ cho việc không hề hay biết về
cô bé hoặc cô gái từng là mẹ tôi trước đây, bào chữa cho việc đã hỏi han bà
quá ít như thế? Liệu bà và tôi có những cảm nhận giống nhau khi ở độ tuổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.