CÔ GÁI ĐẰNG SAU CHIẾC MẶT NẠ - Trang 34

Chị cũng không hiểu nữa”

“Hmmm. Em biết đó là gì rồi. Nó gọi là sức hấp dẫn” con bé cười khúc

khích, trêu trọc tôi.

“Không phải”

“Đúng mà. Đừng phủ nhận. Anh ta quá hoàn hảo.”

“Thôi đi, Saph”

“Đừng nói với em là chị vẫn còn yêu Joseoh đấy nhé?”

Tôi không biết. Tôi thật sự không biết. Tôi tự nói với mình.

Hôm sau đó, tôi đứng trước toà nhà Petrakis ở Manhattan. Tôi không hề

có ý định gặp Romeo hay ngài Petrakis. Nhưng tôi không lựa chọn nào
khác.

Tôi vừa tham gia phỏng vấn ở toà nhà bên cạnh nhưng bị từ chối. Người

phỏng vấn tôi, quản lý nhân sự, nói rằng tôi không đạt yêu cầu. Họ muốn
một người có bằng đại học.

Tôi đang đi bộ dọc trên đường thì nhìn thấy toà nhà Petrakis. Vì vậy, tôi

quyết định thử vận may của mình. Tôi đã quá tuyệt vọng trong chuyện tìm
việc làm.

Tôi hỏi một trong những bảo vệ bên ngoài toàn nhà. Ông đã khá lớn tuổi,

chắc đã ngoài 60. Tôi hỏi ông rằng liệu tôi có thể gặp ngài Petrakis, con trai
của chủ sở hữu tập đoàn quốc tế Petrakis hay không.

Tôi thấy mình thật ngu ngốc khi quên bénh mất việc hỏi tên của anh ta.

“À, ý cô là ngài chủ tịch sao? Chúng tôi thường gọi cậu ấy là đại boss.”

Người bảo vệ nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.