CÔ GÁI ĐẰNG SAU CHIẾC MẶT NẠ - Trang 36

như cầu xin người lễ tân. Bà ấy cũng là một người mẹ, tôi biết bà ấy sẽ rủ
lòng thương đối với tôi.

“Thật sao? Cách đây một năm, chồng tôi cũng mất vì bệnh ung thue

phổi. Tôi rất thấu hiểu nỗi đau mà cô đã phải trải qua, cô gái ạ.” Bà nói với
đôi mắt ươn ướt. Sau đó, bà kể cho tôi nghe về chồng của bà, về căn bệnh
của ông và về khoảnh khắc cuối cùng bà gặp ông. “Tôi thường không làm
việc này. Nhưng, được thôi, tôi sẽ giúp cô gặp ngài Petrakis. Thư ký của
ngài ấy là em dâu tôi. Tôi sẽ nhờ cô ấy giúp để cô có thể gặp ngài ấy vào
hôm nay.”

“Ôi, cảm ơn bà, cảm ơn bà rất nhiều.” Tôi vô cùng hạnh phúc.

20 phút sau, tôi đối diện với thư ký của ngài Petrakis. Đôi mắt cô ấy soi

khắp người tôi từ trên xuống dưới. Cô ấy đã làm như thế 3 lần rồi.

“Ngài ấy không quen cô, hay bất cứ ai tên Jade cả. Ngài ấy nói gần đây

ngài ấy không mời bất cứ ai về làm việc cho ngài ấy cả và ngài ấy cũng
chưa bao giờ vào quán cafe đó.”

“Cô có chắc không? Ngài ấy vừa đề nghị tôi cách đây 1 tuần, ngài ấy sẽ

nhận ra tôi, một khi gặp tôi” tôi cảm thấy vô cùng thất vọng. Làm sao anh
ta có thể dễ dàng quên hết mọi thứ như vậy được?

“Có thể. Đừng lo lắng. Tôi sẽ giúp cô gặp ngài ấy, được chứ? Hãy đợi tôi

ở phòng chờ.”

Khoảng 6 tiếng sau, tôi vẫn ngồi trong căn phòng chờ rộng lớn tại văn

phòng của ngài Petrakis, một mình. Tôi đã ngủ gật mấy lần. Đó là một căn
phòng rất ấm cúng, điều hoà không khí rất tuyệt và chiếc ghế đợi cũng vô
cùng thoải mái đến nỗi tôi đã gần như cuộn tròn lên đó. Có một chiếc tivi
lớn treo trên tường va các loại tạp chí kinh doanh trên bàn ở phía giữa
phòng. Phòng nước ở bên cạnh, có một chiếc máy pha cafe và một tủ lạnh
chất đầy các loại bánh ngọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.