CÔ GÁI LÀNG SƠN HẠ - Trang 25

- Bác lái Năng cho thuyền đi đâu đấy?
- Tôi qua Sơn Tự, cô có về nhân thể thì về.
Để trốn cảnh làm mình đau đớn, cô muốn về nhà tìm sự an ủi của mẹ già,

nên cứ liều mặc em ở lại xem hát, gửi gánh hàng, cô bước xuống thuyền.

Dưới trăng, thuyền trôi lững lờ. Lòng cô còn vương vấn với Tư Sinh.
Đến ngã ba sông, thuyền bác Năng vừa rẽ thì cô chợt nghe rõ tiếng ai gọi

tên mình. Cô vội vàng ngảnh lại. Một người đàn ông đứng trên một chiếc
thuyền đuổi vừa sát tới. Người ấy nhanh nhẹ nhảy tót sang bên thuyền cô
và nắm chặt tay cô:

- Cô làm tôi giục bác lái chèo hết hơi đuổi theo mới kịp. Tôi tưởng tôi

đang đóng tích “Triệt Giang phò A Đẩu” mà tôi là Triệu Tử Long.

Đấy là kép Tư Sinh. Mai hả lòng, hả dạ nguýt dài:
- Ôm ấp con Điêu Thuyền đã sướng chưa? Cái con Điêu Thuyền ấy, tôi

ghét cay ghét đắng…

Tư Sinh cười vang:
- Thì ra cô ghen à? Đó là đóng trò chứ có thật đâu mà ghen. Rõ thật đàn

bà!

Mai khẽ tát má Sinh.
- Cả cái mặt này cũng đáng ghét lắm kia.
Hai người ngồi xuống đầu thuyền.
Thuyền qua bến Vị tự lúc nào mà cô không biết. Mãi đến lúc gà xao xác

gáy trong xóm bến, cô mới khẽ gỡ tay Sinh, rùng mình rũ những giọt sương
khuya bám trên mái tóc.

❉❉❉

Bọn con gái chiều nay lại ngồi bên đống rạ chơi tam cúc như mọi buổi

chiều, khi công việc đồng áng xong rồi.

Một cô vỗ đùi Mai:
- Con này lại kết tốt đen à? Ván nào nó cũng có tướng điều giữ kết.
Một cô khác chêm vào:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.