CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 135

ist nichts als ein Schmelztiegel.” Hình như trong mơ, tôi cũng có khả năng
như Marianne Engel trong đời thực: khả năng đa ngôn ngữ. Tất cả mọi thứ
sẽ cháy nếu lửa đủ nóng. Thế giới chỉ là một lò lửa đang hừng hực cháy.

Tôi bị mắc kẹt dưới những mảnh xương trong khi tấm vải liệm tiếp tục

cháy. Những khuôn mặt trong lửa vẫn giữ nguyên nụ cười đầy căm hờn của
chúng, những cái lưỡi phản trắc cứ liếm, liếm, liếm.

TA ĐANG TỚI ĐÂY

VÀ NGƯƠI CHẲNG THỂ CẢN ĐƯỢC ĐÂU.

Tôi nghe tiếng những mũi

tên rít trong gió. Tôi cảm thấy chúng cắm ngập vào tay tôi, tôi cảm thấy
chúng cắm ngập vào chân tôi.

Tôi đã mơ một giấc mơ dài về lửa cháy, khi cuối cùng cơn ác mộng cũng

kết thúc và tôi tỉnh lại, sự bồng bềnh của chiếc giường hơi làm tôi bối rối.
Phải mất một lúc tôi mới chắc chắn mình đang mơ hay tỉnh.

* * *

Tôi kể với Marianne Engel về việc đứng được tám giây trong ngày đầu

tiên cố gắng, và đứng được những mười ba giây vào ngày thứ hai. Cô cố
gắng tỏ ra thán phục đúng cách đối với những thành tựu của tôi, nhưng hiển
nhiên là cô đang bị rối trí vì chuyện gì đó.

“Có chuyện gì vậy?”

“Hả? Không, không, không có gì cả.” Cô chạm tay lên cái u nằm thù lù,

đang lớn lên từng ngày, trên vai tôi. “Cái gì thế?”

“Cái này gọi là giãn mô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.