CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 152

được thu hoạch. Morphine tiếp tục nhỏ từng giọt một, Con rắn tiếp tục liếm
đáy sọ tôi.

TA ĐANG TỚI ĐÂY VÀ NGƯƠI CHẲNG THỂ CẢN ĐƯỢC

ĐÂU

. Và còn nữa:

THẰNG ĐỂU, ĐỒ THUA CUỘC, ĐỒ HAY THAN

VÃN, THẰNG NGHIỆN, QUỶ SỨ, QUÁI VẬT, ÁC MA, ĐỒ KHỐN,
QUÁI THÚ, VŨ PHU, YÊU TINH, ĐỒ HẾT THỜI, ĐÃ CHẲNG LÀ CÁI
GÌ RA HỒN, SẼ KHÔNG LÀ CÁI GÌ RA HỒN. KHÔNG ĐƯỢC YÊU,
KHÔNG ĐÁNG YÊU, KHÔNG PHẢI NGƯỜI.

A, con rắn ngu ngốc thì biết cái quái gì? Marianne Engel đã gọi tôi là

“Người yêu dấu của tôi”.

Tôi nghĩ về Francesco làm việc trong hơi nóng lò rèn. Tôi nghĩ về

Graziana ăn mì sợi trên giường bệnh, chỉ một chút để cô cảm thấy đỡ hơn.
Tôi nghĩ về những người yêu nhau khi cái chết đang đến gần, tôi cố gắng
tưởng tượng mình sẽ trân trọng một người nào đó đến mức sẽ chết vì họ;
tôi, người thấy việc sống cho chính bản thân mình đã khó khăn lắm rồi. Và
tôi cố gắng hình dung chuyện gì sẽ xảy ra khi cuối cùng tôi cũng được rời
khỏi khoa bỏng, và mối quan hệ của tôi với Marianne Engel sẽ thay đổi như
thế nào.

Bệnh viện, là một môi trường biệt lập nơi tôi thấy sự lập dị của cô thật đa

dạng sắc màu, nhưng đó cũng là nơi sự lập dị ấy không có khả năng thật sự
ảnh hưởng đến cuộc sống hằng ngày của tôi theo một cách tiêu cực. Tôi
được bảo vệ bởi một thời gian biểu đều đặn, và nhóm bác sĩ chịu đựng cô vì
tôi đã đấu tranh cho những cuộc viếng thăm của cô và vì tôi chẳng có một
người bạn nào khác - ngoại trừ, có lẽ, Gregor. Vì mới chỉ gặp cô trong một
môi trường bó hẹp, hạn chế, tôi bắt đầu băn khoăn thế này: ở đời thực,
Marianne Engel sẽ còn điên tới mức nào nữa?

Khi cô nói về những trái tim trong ngực mình, hay cuộc sống của cô bảy

trăm năm về trước, đó quả là một sự chuyển hướng tuyệt vời khỏi sự đơn
điệu thường ngày. Thỉnh thoảng tôi hơi khó chịu, nhưng trong lòng tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.