CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 172

cười, nhưng ông không nói gì cả. Tôi băn khoăn không biết có phải vì ông
cảm thấy thú vị khi tôi dám nói ra một ước nguyện đi ngược lại với lập
trường của tu viện không, nhưng tôi cũng không nghĩ thêm gì đến nó nữa
cho tới khi ông rời chỗ chúng tôi vài ngày sau đó. Tôi rất muốn được dành
thêm nhiều thời gian với ông, nhưng Gertrud, có lẽ đánh hơi được điều này,
đã đảm bảo cho công việc ở phòng viết của tôi nhiều gấp đôi bình thường.

Tôi được phép chào tạm biệt Seuse ở cổng, khi ông khởi hành đến Koln.

Khi đã chắc chắn không bị ai nhòm ngó, ông dúi vội vào lần áo chùng của
tôi một cuốn sách nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.