CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 272

Cô nhẹ nhàng rẽ sóng; hiển nhiên là cô rất giỏi việc này, và dù cô thường

hút thuốc nhưng cơ thể cô cũng rất khỏe mạnh nhờ việc tạc tượng. Thỉnh
thoảng cô cũng nhìn về phía bờ, về phía tôi. Tôi nghĩ mình nhìn thấy cô
mỉm cười, nhưng cô đang ở xa đến nỗi tôi chẳng thể biết chắc được. Tôi hồi
hộp bấu lấy đồng xu khắc hình thiên thần đeo trên cổ cho tới khi thấy cô
quay người trở lại nơi cô bắt đầu xuống nước.

Khi cô trở vào bờ - chỉ vài phút sau khi rời đi, tôi nhẹ cả người - cô rời

khỏi làn nước theo đúng cách cô bước vào. Cô không vội vã chạy ra, cô
cũng không lắc người cho khô. Cô chỉ từ tốn hiện lên và đi về phía tôi, lúc
này đang run rẩy vì hơi lạnh buổi tối, có điều đỡ lạnh hơn tôi đã tưởng
tượng.

“Anh có biết phần tuyệt nhất của lần bơi vừa rồi là gì không?”

“Không.”

“Là biết rằng anh đang ở trên bờ đợi tôi.” Cô dùng một cái khăn tắm để

vắt nước khỏi tóc - không hề đơn giản chút nào, xin các bạn biết thế - rồi
mặc lại chỗ quần áo tôi rụt rè ném cho, châm thuốc, và nói rằng đã đến lúc
kể thêm cho tôi về câu chuyện của hai người.

Mỗi lần cô dừng lại, có lẽ để thêm chút kịch tính cho câu chuyện, tôi đều

lo rằng đó là dấu hiệu muộn của tình trạng nhiệt độ cơ thể giảm dưới mức
bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.