CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 307

hung bạo.

Đêm đó, Sei không tài nào ngủ được. Cô trằn trọc mãi trên giường, xem

xét vấn đề từ mọi khía cạnh, nhưng dường như chẳng có lối thoát nào khả
dĩ cả. Rồi, ngay trước khi bình minh ló rạng, một ý tưởng chợt đến và cô
biết mình phải làm gì. Khi Yakichi thức dậy, ông thấy con gái mình đã đi
mất, và trong phòng của cô, một lời nhắn viết rằng cô sẽ trở lại vào tuần tới
để đối mặt với tên chúa đất.

Đầu tiên, Sei đến chỗ anh nông dân giải thích tình hình. Cô nói với

Heisaku rằng anh là tình yêu đích thực của cô nhưng cô sẽ không thể nói
thêm lời nào với anh được nữa. Những lời cuối cùng cô nói với anh là,
“Nếu lắng nghe tiếng gió thật kỹ, anh sẽ nghe thấy em thì thầm tiếng yêu
anh.” Rồi cô đi mất.

Nhiều ngày trôi qua, và Yakichi bắt đầu cho rằng con gái mình đã bỏ

trốn. Dù rất đau lòng vì không thể nói lời tạm biệt, ông vẫn cảm thấy thanh
thản vì cô sẽ sống. Khi một tuần đã hết, người cha đến trước mặt tên chúa
đất nói rằng con gái mình đã biến mất và ông sẵn sàng nộp mạng thay cô.

Tên chúa đất đang chuẩn bị ra lệnh hành quyết người cha thì hai người

phụ nữ, cạo trọc đầu và khoác áo cà sa giản dị, bước vào sân điện. Cả
Yakichi cũng phải mất một lúc mới nhận ra người phụ nữ trẻ hơn là Sei.
Ông bật khóc khi thấy Sei quay trở lại để cưới kẻ xấu xa này.

“Cái gì thế này?” tên chúa đất lớn tiếng hỏi. “Sao ngươi lại cạo đầu?

Người đàn bà đi cùng ngươi là ai?”

Nhưng cả Sei và người phụ nữ đều không nói một lời nào.

Tên chúa đất nổi điên lên, “Thái độ xấc xược này là sao hả? Ta ra lệnh

cho các ngươi phải nói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.