CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 353

“Anh sẽ không phải làm gì cả,” cô trả lời. “Anh sẽ chỉ phải ngồi ở đó

thôi.”

Câu trả lời làm tôi nhớ tới cuộc nói chuyện giữa chúng tôi sau khi cô bắt

tôi xin lỗi Sayuri, khi cô nói tôi sẽ “không phải làm gì” để chứng tỏ tình yêu
của mình với cô. Tôi không hiểu cô muốn nói gì, nhưng nếu đây là những
gì cô muốn nói, làm sao tôi có thể từ chối cô được? “Được thôi, tôi sẽ làm.”

“Tạc tượng từ chính cuộc sống để đổi gió cũng hay lắm,” cô nói. “Cuối

cùng tôi cũng có thể đưa những đường nét vào trong đá, thay vì kéo nó ra.”

Cô bắt đầu cởi quần áo ra và tôi hỏi cô đang làm gì. Cô vẫn luôn tạc

tượng trong bộ dạng này, cô nói, và cô cũng không có ý định thay đổi thói
quen đó lúc này; tôi có khó chịu với việc đó không? Tôi bảo không khó
chịu gì hết, nhưng tôi thực sự cũng không chắc lắm. Có gì đó trong cảnh cô
ở trần đã tác động đến tôi, diễn viên phim cấp ba kiêm kẻ quyến rũ phụ nữ
khét tiếng đã giải nghệ, theo một cách chính tôi cũng không thể lý giải nổi.
Có gì đó rất nguyên thủy và quyến rũ trong cái vẻ trần trụi của cô…

Nhưng tôi không thể bắt cô phải làm gì trong nhà cô được. Ngay khi trút

bỏ quần áo, cô tháo bộ đồ tạo áp suất ra khỏi người tôi và lướt ngón tay lên
những nếp gấp trên khuôn mặt đầy vết bỏng của tôi, như thể những ngón
tay của cô đang cố ghi nhớ một con đường. “Tôi yêu màu đỏ của những vết
sẹo của anh. Anh có biết rằng hồi xưa những gargoyle thường được sơn
màu sắc rực rỡ để làm nổi bật những đường nét của chúng không?”

Cô đi về phía một bức tượng và lướt ngón tay lên đó, đúng cái cách cô đã

làm với tôi mấy phút trước. Nhìn những ngón tay cô chuyển động, tôi hình
dung ra cảnh một dòng sông dịu dàng chảy qua một tảng đá trong hàng
ngàn năm. Cô chỉ vào những nét chạm khắc sâu hoắm dưới mắt một con
quái vật của cô. “Anh thấy cách những đường nét này được khắc để làm nổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.