CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 351

“Tôi muốn anh ngồi làm mẫu cho tôi, nhưng hãy nghĩ kỹ trước khi chấp

nhận,” cô nói, chỉ vào những gargoyle chưa hoàn thành nằm ngổn ngang
quanh mình. “Tôi không muốn anh phải chịu chung số phận với những cái
này.”

Tôi gật đầu - để nói rằng tôi sẽ suy nghĩ về chuyện đó, chứ không phải

tôi đã đồng ý - và chúng tôi lại đi lên cầu thang. Tôi cố tập trung bước với
dáng chuẩn, nhưng khi tôi ngoái nhìn bức tượng đá trong góc nhà, tôi
không thể không nghĩ rằng mình thực sự cần phải chỉnh tư thế thật tử tế.

* * *

Jack đâm sầm qua cửa chính, lặc lè dưới sức nặng của một thứ um tùm

lá, bà ném thẳng nó vào một góc trong phòng khách. “Lần cuối cùng đến
đây, tôi thấy mấy người chẳng có cây cối gì cả. Chẳng có cái gì là sinh vật
sống ở đây à?” Jack nhìn tôi, rồi nói thêm, “Lạy Chúa, anh trông vẫn chưa
khá lên được chút nào à?” Bà hướng ngay sự quan tâm của mình về phía
Marianne Engel, vốn đang vui thích nhìn cảnh bà đi vào. “Cô nữa, tôi đã
tìm được vài mối lẻ muốn mua các tác phẩm độc đáo rồi. Họ chẳng thật sự
thích tác phẩm nào bày ngoài cửa hàng cả, vì thế họ muốn biết liệu cô có
đang sáng tác cái gì đó mới không. Tôi nói với họ là cô luôn luôn tạo ra
những thứ mới mẻ.”

“Nhà tử tế chứ?” cô hỏi.

“Phải, họ đều là những gia đình tử tế. Tôi luôn luôn tìm những nhà tử tế,

và lũ quái vật nhỏ của cô sẽ được chăm sóc rất cẩn thận. Dù chúng chỉ là
mấy cục đá vớ vẩn. Cô biết thừa chứ nhỉ, có phải vậy không? Ồ, và đại học
Princeton đang có mấy chỗ cần sửa chữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.