CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 36

Đến năm mười tám tuổi, khi không còn chịu sự quản lý của ai nữa, tôi đã

thành thạo hai biệt tài. Một là hút hít, hai là quan hệ với bà cố vấn, và tôi
thấy cần phải biến một trong hai biệt tài này thành cần câu cơm. Có vẻ hút
hít không phải một nghề hậu hĩnh, nhưng có thể dễ dàng kiếm được năm
mươi đô la nhờ chụp ảnh khỏa thân, trong thời buổi thế giới chả thiếu gì
những gã đàn ông trung niên sẵn sàng trả tiền để ngắm các cậu bé đứng trần
trụi trong phòng khách nhà mình. Tôi không phê phán gì chuyện đó; tôi còn
bận tính xem năm mươi đô có thể mua được bao nhiêu cái bánh hamburger.
Rồi chẳng mấy chốc cát sê nhảy vọt lên một trăm năm mươi đô la cho
những bức ảnh chụp cảnh chăn gối và - dù sao thì vì bạn đã chụp ảnh rồi -
cũng chẳng có gì khó hiểu khi thu nhập tăng gấp đôi gấp ba nhờ đóng phim
video. Hơn nữa, ai lại không muốn làm ngôi sao điện ảnh chứ? Mỗi thước
phim mất nhiều nhất là vài ngày; nhưng thường chỉ mất vài giờ. Đó là một
khoản hậu hĩ đối với một thằng nhóc mười tám tuổi chẳng có kỹ năng gì, và
đơn giản như thế đấy, sự nghiệp đóng phim khiêu dâm của tôi bắt đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.