CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 429

xà phòng xuống tầng hầm. Nếu cô không chịu tắm rửa, tôi sẽ tắm rửa cho
cô.

Miếng bọt biển chà lên xương sườn cô như một cái ô tô chạy trên đường

gập ghềnh ổ gà. Những giọt nước màu xám rỏ xuống từ thân thể cô, rơi
xuống sàn nhà và làm thành những hình thù kỳ dị giữa đám bụi đất. Con
Bougatsa gắt nhặng lên ở trong góc. Khi tôi lật cô sang một bên để dễ kỳ cọ
phần lưng, hình xăm cánh thiên thần trên lưng gần như chùng xuống trên
lớp da bèo nhèo của cô. Jack chẳng làm gì giúp tôi, nhưng bà cũng không
thể không để ý đến tốc độ tạc tượng kinh hoàng ấy chứ, cả đống tượng làm
ngập hết cả phòng triển lãm của bà rồi còn gì. Jack càng chậm đáp lại đề
nghị giúp đỡ mà tôi không thèm nói ra, tôi càng thêm ức chế. Khi không thể
nhịn thêm được nữa, tôi bổ nhào vào cửa tiệm của bà, thậm chí chả thèm
chào hỏi, bắt bà phải làm gì đó.

“Anh trông mong tôi làm được cái gì cơ chứ?” Jack nói. “Cô ấy quan tâm

đến anh nhiều hơn tôi hàng tỷ lần, thế mà anh cũng chẳng bắt cô ấy dừng lại
được. Vì thế cứ lo mà dỗ cho cô ấy ăn uống, rồi đợi cho đến khi cô ấy kiệt
sức là xong.”

“Thế hả?” tôi hỏi. “Bà đang kiếm được hàng đống hợp đồng, và đó là tất

cả những gì bà có thể nói đấy hả?”

“Lạy Chúa, anh đúng là một thằng khốn.” Jack chọc vào vai tôi bằng cái

bút đang cầm. “Cô ấy có uống thuốc không?”

Tôi giải thích rằng tôi đã cố trộn thuốc vào chỗ bột cà phê của cô nhưng

cô đã phát hiện ra trò lừa gạt. Cô huỳnh huỵch đi thẳng lên tháp chuông
quăng cái bình qua đầu tôi, khiến nó va vào tường vỡ nát. “Bà có biết quét
hết bột cà phê ra khỏi giá sách khổ thế nào không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.