CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 553

mới có thể vượt được bản ngã trần tục và sẵn sàng đến với Chúa.

Con không biết cách.

Con sẽ học.

Vậy khi nào con chỉ còn lại trái tim cuối cùng?

Trái tim đó con không thể tự trao đi được. Trái tim cuối cùng phải

được trao cho người yêu của con. Anh ta phải nhận lấy nó, nhưng anh
ta cũng không được giữ nó. Anh ta phải thả nó đi, để giải phóng cho
con. Chỉ bằng cách này thì con mới có thể đến được bên Chúa.

Con không hiểu được tại sao người yêu của con lại liên quan đến chuyện

này.

Người yêu của con sẽ hiểu được.

Đây là lúc mọi thứ kết thúc. Tôi bị kéo ra khỏi Chúa Thánh Thần, nước

và ánh sáng ngừng chảy xuyên qua tôi, và tôi bị ném thẳng lại vào dòng
nước lạnh giá tối đen của sông Pegnitz.

Khi tỉnh lại, tôi thấy mình đang nằm ngửa và không thể mở nổi mắt ra

được. Mắt tôi bị băng bao kín và phải mất năm phút nỗ lực hết mình thì tôi
mới có thể chớp chớp mắt được. Khi đó là sáng sớm và cơn bão đã tan. Tôi
cố cất tiếng nói nhưng không thể phát ra được âm thanh nào, vì toàn thân
tôi đều bất động. Thân thể tôi lạnh chưa từng thấy.

Tôi bắt đầu rung lắc nhẹ các ngón chân và ngón tay, cho tới khi tôi có thể

bắt toàn bộ các chi hoạt động. Tôi cố đứng dậy, loạng choạng. Tôi đang ở
phía sau một cái lán nào đó, và cách tôi độ một trăm mét là một trang trại
nhỏ. Tôi lật đật chạy về phía đó, loạng choạng không chỉ vì hai chân đông
cứng mà còn vì quần áo cũng đang cứng hết vì băng. Khói cuộn lên từ ống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.