CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 555

Khi tôi đã đủ khỏe để có thể đi tiếp, tôi trở lại bờ sông Pegnitz để lấy cái

túi đã giấu kín của mình, và rồi đi đến Mainz. Tôi còn đi đâu được nữa chứ?
Tôi chuyển vào sống trong khu nhà của người Beguine và sống đời mặc
niệm và cầu nguyện. Tôi phần nào đã trở lại với cuộc sống trước khi gặp
anh, nhưng tôi đã bị thay đổi bởi tình yêu của anh sâu đậm đến nỗi không
thể trở lại làm con người cũ được. Tôi không làm sách nữa, dù vào thời
điểm ấy tôi đã hoàn thành bản dịch cuốn Địa ngục. Lý do tôi làm việc đó
rất ích kỷ - không phải vì tôi nghĩ mình đang sáng tạo một tác phẩm có thể
trường tồn cùng thời gian, mà vì dịch nó làm tôi cảm thấy được gần anh
hơn.

Đoạn kết câu chuyện của tôi không quan trọng. Những năm tháng cuộc

đời tôi được dành để trao tặng những trái tim nhưng tôi không bao giờ nghĩ
rằng mình có thể ngừng sám hối cho tới gần đây, bởi vì tôi luôn biết rằng
không thể trao trái tim cuối cùng của mình cho tới khi chúng ta lại gặp
nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.