CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 561

XXXIII

Tất cả mọi người đều nhận xét rằng Sayuri trông cực kỳ xinh đẹp trong

bộ váy cưới. Mẹ cô, bà Ayako, đứng ở hàng đầu, nức nở trong niềm hạnh
phúc còn cha cô, ngài Toshiaki, cứ giơ tay liên hồi để che cái môi trên đang
run lên vì sung sướng của mình. Khi Gregor đeo nhẫn cưới vào ngón tay cô,
Sayuri nở nụ cười rực rỡ nhất từ trước đến nay.

Đám cưới được tổ chức vào tháng Tám, trong một khu vườn dưới nền

trời xanh trong không gợn bóng mây. May là có gió nhẹ; bộ lễ phục tuxedo
của tôi không để cho da tôi được thở thoải mái cho lắm. Những sắp xếp đặc
biệt đã được tiến hành để bảo đảm rằng anh phù rể, là tôi đây, sẽ đứng được
dưới gốc cây du lớn trong suốt lễ kết hôn; đó là một trong rất nhiều hành
động tử tế mà đôi cô dâu chú rể dành cho tôi. Dù chúng tôi đã trở nên vô
cùng thân thiết, tôi vẫn rất bất ngờ khi họ mời tôi đến dự, nhưng cả Sayuri
lẫn Gregor chẳng thèm bận tâm đến việc có một con quái vật xuất hiện
trong ảnh cưới của họ.

Theo đúng lễ nghi, cặp với tôi sẽ là cô phù dâu đứng đối diện, nhưng trên

thực tế, người đi cùng tôi lại là Jack Meredith. Bà hầu như không khiến tôi
phải xấu hổ, dù đã nốc hàng lít rượu Scotch trong suốt buổi tiếp khách. Rõ
ràng chuyện bà đi cùng tôi chẳng có tí lãng mạn nào, nhưng chúng tôi đã
dành khá nhiều thời gian ở cùng nhau trong những tháng trước. Ở mức độ
nào đó, bà đã nhận ra rằng thực sự có thể chịu nổi tôi. Mối quan hệ giữa tôi
với bà gần như là tình bạn, dù nói thật ra tôi vẫn chưa đạt được tới mức ấy.

Tôi đã tặng cho Sayuri và Gregor bức tượng Morgengabe. Họ bối rối

nhìn nó, không hiểu bức tượng kỳ lạ này có ý nghĩa gì, và hỏi liệu có phải
Marianne Engel đã tạc nó không. Tôi chẳng cố thanh minh, rằng thực ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.