CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 60

* * *

Cuối tuần mẹ Thérèse đến thu dọn đồ đạc của con gái. Bà kể cho tôi nghe

về đám tang; hiển nhiên là ngài thị trưởng đã gửi một “bó loa kèn hoành
tráng” và mọi người hát kinh cầu nguyện “với giọng ca vang tới tận Thiên
đường.” Rồi bà trầm ngâm nhìn đăm đắm ra ngoài cửa sổ xuống công viên
cuối phố, nơi văng vẳng tiếng trẻ em đang chơi bóng chày. Bà bất thần
trông già đi cả chục tuổi, và khi dòng suy tưởng bị đứt quãng, bà tỏ ra cực
kỳ lúng túng khi thấy tôi đã chứng kiến cảnh ấy.

“Thế Thé…” bà bắt đầu. “Chị được biết con gái chị đã chết trên giường

cậu. Nó có…?”

“Không,” tôi trả lời, “cô bé không đau đớn gì hết.”

“Sao nó lại đi ra… chỗ cậu?”

“Tôi không biết. Cô bé bảo tôi rằng Chúa nghĩ tôi rất đẹp.”

Bà mẹ gật đầu, rồi òa khóc nức nở trước khi kịp nuốt nước mắt vào

trong. “Nó là một cô bé ngoan. Nó xứng đáng được hưởng nhiều hơn
thế…”

Bà mẹ không thể nói hết câu. Bà quay lưng lại phía tôi và bà càng cố

bình tĩnh bao nhiêu, hai vai bà càng rung lên dữ dội bấy nhiêu. Khi cuối
cùng cũng có thể quay lại nhìn tôi, bà nói, “Chúa nhân từ không bao giờ
cho ta cái ta không thể đối phó được. Cậu sẽ ổn thôi.”

Bà bước ra cửa, rồi dừng lại. “Chớ thế nầy há chẳng phải là cái đóm đã

kéo ra từ lửa sao?” Bà đứng thẳng lưng. “Đó là Zachariah chương 3 tiết 2.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.