CÔ GÁI MANG TRÁI TIM ĐÁ - Trang 71

III

Hãy để tôi được bắt đầu bằng vài nét miêu tả về mái tóc của cô ấy - bởi

vì, quả thực, không thể bắt đầu bằng bất cứ điều gì khác được. Mái tóc của

cô giống như những chùm nho Tartarus

[12]

mọc trong đêm, vươn lên từ một

nơi tối tăm đến nỗi ánh sáng mặt trời chỉ là lời đồn thổi. Nó mọc lan ra khắp
nơi, những lọn quăn đen rủ xuống quyến rũ tới mức trông chúng như thể
sẵn sàng nuốt chửng tay bạn nếu bạn may mắn được lướt những ngón tay
của mình qua vậy. Mái tóc của cô lạ lùng đến độ thậm chí giờ đây, sau rất
nhiều năm, tôi vẫn phải ngồi chế ra những ẩn dụ vớ vẩn này đây, việc tôi
biết sẽ làm mình phải tiếc thương mỗi sáng.

Đôi mắt của cô cũng sắp làm tôi cảm thấy lúng túng. Nó cháy bùng như

trái tim xanh lét của bao cặp tình nhân ghen tuông cứ buộc tội nhau mỗi khi
đêm về. Không, tôi nhầm rồi, mắt cô không phải màu lục: nó màu xanh
nước biển. Những con sóng đại dương cuộn lên trong tròng mắt cô, như
một cơn bão bất ngờ ập đến, sẵn sàng cướp lấy viên thủy thủ khỏi người vợ
của anh. Không, đợi chút… có thể mắt cô màu xanh lục: đôi mắt có khả
năng thay đổi màu sắc tùy tâm trạng, có lẽ vậy, như những chiếc nhẫn cẩn
đá quý công khai chuyển màu theo cảm xúc người đeo.

Cô xuất hiện tại khoa bỏng trong bộ áo dành cho người thăm bệnh màu

xanh lá cây nhạt, với đôi mắt khó hiểu cùng mớ tóc rối tinh rối mù, và tôi
đợi một cử chỉ há hốc miệng quen thuộc của bất cứ ai mới nhìn thấy tôi lần
đầu. Tôi đợi cô lấy tay che miệng vì sốc và kinh hãi. Cô làm tôi thất vọng
khi chỉ nở nụ cười:

“Anh bị bỏng. Một lần nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.