CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 128

Miệng tôi hé mở để đón nhận cái lưỡi điêu luyện và cảm nhận tiếng rên đầy
nhục cảm của anh.
Điều tiếp theo mà tôi cảm nhận được là, tay của anh đã trượt xuống ngực
tôi tự lúc nào.

Mơ hồ nhận ra tình huống đang dần vụt khỏi tầm kiểm soát, tôi vặn vẹo, cố

đẩy người trước mặt ra, 192

cho tới khi vòng tay anh nới lỏng một chút. Tôi thở hổn hển, chật và chật
vật thoát khỏi “chiếc gọng kiềm sắt” , chỉ để anh, một lần nữa, kéo tôi trở
lại.
Khi tôi đưa tay lên ra hiệu cho anh ngừng lại, mới phát hiện… những ngón
tay mình vẫn còn run rẩy dữ dội lắm.
“Chờ…. chờ đã…” tôi nói như muốn hết hơi, nhưng nhìn lại, Joe cũng
không khá hơn tôi là bao.
Tôi vội vàng đi về phía chiếc ghế bành lớn ở trong phòng, rồi ngồi lên tay
ghế, vì hai chân tôi sắp không chống đỡ nổi cơ thể nữa rồi. Tất cả mọi tế
bào thần kinh của tôi đều đang kêu gào phản đối.
“Nếu không giữ khoảng cách một chút, tôi nghĩ chúng ta không thể nào
bình tĩnh nói chuyện được.
Joe, làm ơn…cứ đứng yên đó và lắng nghe tôi nói, được chứ?”
Joe gật đầu tỏ ý chấp thuận lời đề nghị của tôi.
Anh trượt tay vào trong túi quần, rồi từ từ lùi lại.

“Tôi chỉ muốn làm rõ chuyện này,” tôi nói, cảm thấy mặt mình bắt đầu

nóng lên, “Nói thật, từ hồi cha sinh mẹ đẻ tới giờ, tôi chưa bao giờ cảm

thấy thoả mãn như đêm hôm đó. Ở trên giường, anh thật sự thật sự rất

tuyệt, và tôi cũng chắc là anh đã được 193

nghe điều đó từ rất nhiều người phụ nữ rồi. Nhưng thứ tôi muốn, là một
người đàn ông bình thường, một người có thể đem lại cho tôi cảm giác an
toàn....
Đáng tiếc, anh không phải người đó.”
Joe đứng khựng lại, bối rối nhìn tôi.
Tôi liếm đôi môi khô khốc, ép mình phải nói tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.