CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 13

“Anh ta sẽ đến mà,” Tôi nói. “Vẫn còn quá sớm để sợ cuống cuồng lên như
thế, Sofia.”

20

“Vậy lúc nào thì em mới được phép “cuống cuồng lên" đây chứ?”
“Không lúc nào cả,” Tôi nói. “Nếu có ai phải cuống thì người đó phải là chị
đây này. Nhắn cho chị nếu đến mười giờ mà em vẫn không nghe được tin
gì từ anh ta.”
“Em biết rồi.”
Tôi cất điện thoại trở lại túi xách và ném cho Joe một cái nhìn tò mò. “Anh
đang nói cái gì đó về nhà cho động vật phải không?”
Anh ta nhìn xuống tôi. Móc ngón cái vào túi quần, anh ta đứng trong tư thế
dồn hết trọng tâm cơ thể vào một chân, trông vừa vững chãi lại vừa thoải
mái. Cả đời tôi chưa từng nhìn thấy cái gì quyến rũ như vậy.
“Tôi có thể dẫn cô theo,” Anh ta nói, “Cho tới khi cô tìm thấy sở thích của
riêng mình thì thôi. Dù sao tôi cũng không ngại chia sẻ sở thích của mình
đâu.”
Tôi đơ ra vài giây. Suy nghĩ rối tung lên cứ như trẻ con được vào vườn thú
ấy. Tôi nghĩ anh ta đang rủ tôi đi đâu đó với anh ta. Giống như là…. một
buổi hẹn hò chăng?

21

“Cám ơn anh,” Cuối cùng tôi nói, “nhưng thời gian biểu của tôi đặc kín cả
rồi.”
“Thì thỉnh thoảng, hãy để tôi đưa cô ra ngoài,”
Anh ta giục. “Chúng ta có thể đi uống nước hay đi ăn gì đó.”
Sao vào những lúc thế này, từ ngữ lại bay biến đi đâu hết vậy trời. Cuối
cùng tôi cũng chỉ biết đứng đó như trời trồng mà đấu tranh tư tưởng.
“Cô thử tưởng tượng mà xem.” Giọng anh ta chuyển sang dỗ dành. “Vào
một buổi sáng đẹp trời, lúc không khí hãy còn se lạnh, tôi sẽ chở cô tới
Fredericksburg. Lúc đó, cả con đường sẽ là của chúng ta. Tốt biết mấy!
Trên đường, chúng ta có thể ghé mua cafe, và một bịch bánh nướng nhân
trái cây. Tôi sẽ chở cô tới một khu vườn toàn là bluebonnets. Ở đó, cô sẽ có
cảm giác nửa bầu trời như đang phủ xuống Texas vậy. Chúng ta sẽ tìm một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.