CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 138

Chapter 10.

Chín giờ sáng thứ Hai, Ryan Chase đến văn phòng tổ chức sự kiện
Crosslin, với một quyết tâm sẽ không làm hoặc nói bất cứ thứ gì dư thừa.
Mọi chuyện phải được “giải quyết” càng nhanh càng tốt, để anh ta còn tiếp
tục với cuộc sống thường nhật của mình. Nhưng Ryan không hiểu, đám
cưới vốn dĩ không nên là một “vấn đề” , mà phải là chuyện vui mới đúng.
Đám cưới đúng nghĩa, nên là một sự kiện trọng đại gắn kết hai con người
nguyện ý sẽ ở bên nhau đến trọn đời.
Nhưng lăn lộn trong nghề cho tới giờ phút này, tôi đã học được một điều,
không phải đám cưới nào cũng giống như trong chuyện cổ tích. Nên mục
đích của trường hợp này là tìm cho ra một phương án khả thi, và phù hợp
nhất với vị chú rễ bất đắc dĩ này.
Tôi dẫn Ryan vào trong, giới thiệu anh với Sofia, người duy nhất sẽ góp
mặt trong suốt buổi thảo luận này. Vì tôi đã dặn tất cả mọi người, bao gồm
cả Steven, là tới trưa hẵng đến. Khi chúng tôi dẫn Ryan đi tham quan xung
quanh, trông anh ta khá là ngạc

208

nhiên với những phát hiện trong văn phòng. Anh ngắm nghía phần cách tân
của chúng tôi, và cả phần còn sót lại của nhà máy cũ. “Tôi thích chỗ này,”
anh ta nói. “Tôi cứ tưởng văn phòng của các cô phải toàn màu hồng cơ.”
Sofia và tôi cười phá lên.
“Chúng tôi còn phải sống ở đây đấy,” tôi nói, “nên phải bài trí sao cho thật
thoải mái, không thể quá xoe xua được. Với thỉnh thoảng, chúng tôi cũng
nhận làm những sự kiện khác nữa, chứ không riêng gì đám cưới.”
“Các cô giữ lại những yếu tố công nghiệp như này cũng rất hay.” Ryan nhìn
lên mấy cái ống nước lộ ra trần trụi trên trần nhà. “Tôi đã làm rất nhiều dự
án trùng tu. Toà án cũ, nhà hát, và bảo tàng. Tôi thích những toà nhà có nét
đặc trưng riêng.”
Chúng tôi ngồi xuống chiếc ghế sofa màu xanh, trước mặt là màn hình
đang trình chiếu ảnh của những đám cưới trước đây chúng tôi nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.