CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 142

Ryan cau mày, cào cào tay vào mớ tóc nâu ngắn ngủn, do ánh sáng chiếu
vào mà biến thành màu đo đỏ.
Tôi nhìn Sofia. “Thôi bỏ đi. Có camera trong buổi cầu hôn quả là có hơi
giống ‘một xẻng đầy những thứ kinh khủng’.”

214

Ryan cúi thấp đầu, nhưng vẫn kịp để tôi thấy được nụ cười miễn cưỡng trên
khoé môi anh ta.
“Chết tiệt,” tôi nghe anh ta lẩm bẩm.
“Cái gì cơ?”
“Đề cử cô làm người lên kế hoạch cho đám cưới này chính là việc tốt đầu
tiên mà Hollis đã làm cho tôi. Nó cũng có nghĩa là tôi phải cảm ơn bà ta
rồi.”
————————————————————————
Tối hôm đó “Em bắt máy rồi!” Joe ngạc nhiên.
Tôi cười, dựa ra sau gối. “Thì anh kêu em phải bắt máy khi anh gọi còn gì.”
“Em đang ở đâu ấy?”
“Trên giường.”
“Anh có nên gọi lại vào khi khác không?”
“Không cần đâu, em vẫn chưa ngủ. Đây chỉ là thói quen mà thôi, sau khi
hoàn tất mọi việc trong ngày, em sẽ ngồi trên giường đọc sách.”
“Em thích đọc sách gì?”

215

Tôi liếc nhìn đống tiểu thuyết đầy màu sắc trên tủ cạnh giường, rồi hài
hước trả lời, “Những câu chuyện tình yêu. Dạng kết thúc có hậu ấy.”
“Em không thấy chán vì luôn biết trước kết thúc sao?”
“Không, thực tế thì nó mới chính là phần tuyệt nhất của truyện đó. ‘Hạnh
phúc mãi mãi về sau' là thứ rất khó kiếm được trong cuộc sống hiện thực,
kể cả trong ngành này cũng vậy. Nhưng ít nhất, em có thể tìm thấy nó trong
một quyển sách.”
“Trong thực tế, anh đã được chứng kiến rất nhiều cuộc hôn nhân mỹ mãn.”
“Nhưng họ cũng đâu có mãi mãi mỹ mãn được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.