CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 144

Đại khái là em khá là ‘có thiên phú’ trong các khoản kết nối mạng lưới và
quảng cáo, và cô ấy nói là chưa từng gặp ai giống vậy. Dù biết là cổ đang
khen em đó, cơ mà em chẳng thích chút nào, vì em chỉ muốn là trở thành
một thiên tài sáng tạo thôi à. Nhưng cuối cùng em cũng phải thừa nhận là
kinh doanh hợp với em hơn công việc thiết kế nhiều.”
“Cái đó cũng đâu có gì là sai trái.”

“Giờ em mới hiểu được điều đó. Chứ lúc trước ấy, phải từ bỏ thứ mà mình

nỗ lực rất nhiều mới đạt được là một việc vô cùng khó khăn. Không lâu sau

thì ba em bị đột quỵ. Nên em bay xuống thăm ông, 218

và gặp được Sofia ở bệnh viện, rồi cuộc đời cũng em bắt đầu thay đổi từ
đó.”
“Còn việc đính hôn không thành thì sao?” Joe làm tôi ngạc nhiên khi anh
đột nhiên hỏi vấn đề này.
“Chuyện đó xảy ra khi nào?”
Câu hỏi của anh làm tôi căng thẳng, và khó chịu.
“Em ghét nói về chuyện này.”
“Vậy thì chúng ta không nói nữa.” Sự dịu dàng trong giọng nói của anh đã
xoa dịu được lồng ngực đang thít chặt của tôi. Tôi ngả sâu hơn vào trong
gối. “Em có nhớ New York không?” anh hỏi.
“Thỉnh thoảng.” tôi dừng lại một chút, rồi rầu rĩ nói, “Thật ra thì nhiều lắm.
Nhưng có những ngày em không còn nghĩ về nó nhiều như trước nữa.”
“Em nhớ nhất là điều gì?”
“Chắc là bạn của em. Và còn… em cũng không biết nói sao nữa, nhưng
mà…. New York là nơi duy nhất mà em có thể trở thành người mà em
mong muốn. Nó thúc đẩy em, và làm em thấy mình to lớn hơn. Chúa ơi,
đúng là một thành phố tươi đẹp. Em vẫn còn mơ mình có thể trở lại một
ngày nào đó.”

219

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.