CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 186

Tôi bắn cho anh ta cái nhìn khinh miệt.
“Thôi quên bữa tối đi,” anh ta vội nói. “Anh sẽ quay lại ngay.”
Sau khi anh ta đem khăn đến, tôi cố lau khô người, được chỗ nào hay chỗ
nấy, rồi đi về phía xe của mình, dĩ nhiên là với Joe lẽo đẽo theo sau. Đầu
tóc thì bết bác, quần áo thì nhếch nhác. Không khí buổi chiều vẫn còn ấm
áp, nhưng tôi thì đang nóng quá thể, sắp bốc khói luôn rồi. Khi tôi ngồi vào
xe, tôi có thể cảm nhận được nước trên quần áo đang thấm vào da ghế.
‘Nếu bên trong xe tôi mà lên mốc, ’
tôi sôi máu nghĩ, ‘tôi sẽ bắt anh ta đền tiền để thay lại hết mấy cái bao ghế
này. ’
“Chờ đã” Joe giữ mép cửa xe trước khi tôi kịp đóng nó lại. Tôi đang tức
muốn hộc máu, mà nhìn anh ta chẳng có tí mảy may hối lỗi. “Em có còn trả
lời điện thoại khi anh gọi không?” anh ta hỏi.
“Không.”
Có vẻ anh ta cũng đoán được câu trả lời của tôi.
“Vậy anh sẽ đến chỗ em.”
“Đừng có mà nghĩ tới chuyện đó. Tôi đã bị anh dắt mũi đủ rồi.”

286

Tôi có thể thấy từ cái cách anh ta cắn môi dưới, rõ ràng là đang cố kiềm lại
một câu đáp trả ‘thông minh tới muốn ăn đập’ đây mà. Cuối cùng cũng
nhịn không được, anh ta nói, “Nếu anh mà dắt được em lâu thêm chút nữa,
thì em sẽ hạnh phúc hơn bây giờ nhiều đó, em yêu.”
Tôi với tới cánh cửa và đóng sầm nó lại, rồi giơ ngón giữa lên với anh ta
qua kiếng xe. Khi tôi khởi động xe, Joe quay đi, nhưng cũng vừa kịp để tôi
thấy được anh ta đang cười toe toét. Mẹ kiếp!

287

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.