CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 187

Chapter 13.

Tôi chờ anh ta gọi, chờ đến càng lúc càng mất kiên nhẫn. Hết tối chủ nhật,
rồi đến tối thứ hai….. tôi đã giữ điện thoại bên mình suốt 24/24. Mỗi lần có
điện thoại, hay tin nhắn tới, là tôi lại nhảy dựng lên….. nhưng vẫn không
có một cuộc gọi nào từ Joe.
Không có gì hết!
“Xía…tôi cóc thèm quan tâm anh có gọi hay không nữa,” tôi vừa lầm bầm,
vừa liếc cái điện thoại đang nằm sạc pin im lìm trong góc. “Làm như tôi
thích nói chuyện với anh lắm không bằng”.
Tất nhiên, tôi biết đó chỉ là dối lòng, nhưng được xả ra miệng thì cũng đỡ
tức một chút.
Thực tế là, cái cảm giác trôi bềnh bồng với Joe ở hồ bơi hôm đó vẫn luôn
ám ảnh tôi. Dù rất xấu hổ, nhưng cũng sung sướng đến kỳ lạ… Rồi đến cái
cách anh nói chuyện với tôi…. khi thì thẳng thắn, cái gì cũng nói hoạch toẹt
ra…khi thì rất dịu dàng, và tràn đầy sắc dục…Từng lời từng chữ mà anh
nói, đi thẳng vào tâm trí, thấm đẫm vào da thịt tôi. Tôi không thể

288

ngừng băn khoăn về những lời hứa của anh, liệu chúng có thể thành hiện
thực hay không?
Sau những gì đã trải qua cùng nhau, những cảm xúc, những thăng hoa…, ý
nghĩ phải cắt đứt với anh thật đáng sợ. Nhưng tôi thật sự không biết
‘chuyến bay’ này sẽ đưa mình đi đâu…nếu vì bay lên quá cao mà làm cho
các cơ quan bên trong bị hỏng hóc, hay làm cho máu của tôi bị thiếu oxi
nghiêm trọng thì phải làm sao… Nhưng cũng là lỡ như… lỡ như chuyến
bay này lại có thể đáp xuống an toàn…thì tôi…
Sáng thứ ba, tôi phải tập trung toàn lực vào Holly Warner và con gái bà ta,
Bethany. Đây sẽ là lần đầu tiên họ đến văn phòng làm việc của chúng tôi.
Hồi tuần rồi, Ryan đã có một màn cầu hôn thiệt là lãng mạn với lâu đài cát,
và theo những gì mà Hollis kể qua điện thoại, thì Bethany đã vô cùng, vô
cùng cao hứng. Cặp đôi cũng đã có những ngày cuối tuần ngọt ngào bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.