CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 208

“Cái trái chanh hen suyễn này,” Sofia nói, rồi ngồi lại một góc sofia, thở
dài. Lát sau, con bé nói, “Mai mẹ em sẽ đến đây.”
“Chúa ơi, tới ngày rồi hả?” tôi làm mặt kiểu bất đắc dĩ. “Nhanh vậy?”

Cứ mỗi hai, ba tháng gì đó, cô Alameda, mẹ Sofia sẽ đến thăm một lần. Cô

ấy lái xe từ San Antonio lên, nên sẽ ở qua đêm rồi mới về. Mà những dịp

này sẽ bao gồm hàng giờ đồng hồ tra hỏi về bạn 322

bè của Sofia, sức khoẻ, công việc, cũng như đời sống tình dục của con bé.
Alameda vẫn chưa tha thứ cho Sofia cái tội dọn ra sống xa nhà, và chia tay
với cậu trai trẻ nào đó, tên là Luis Orizaga.
Cả nhà Sofia đều ép em ấy cưới Luis, vì ba mẹ cậu ta là những con người
đáng kính và có rất nhiều tiền. Nhưng theo những gì Sofia kể, Luis rất hách
dịch và tự đại, mà kỹ năng giường chiếu còn cực kỳ dở tệ nữa chứ. Sau đó
thì, Alameda đổ lỗi cho tôi vì đã giúp Sofia rời bỏ Luis, và bắt đầu một
cuộc sống mới ở Houston. Kết quả là, mẹ của Sofia không bao giờ có thể
tâm bình khí hoà nói chuyện, mỗi khi có mặt tôi cả.
Nhưng tôi vẫn cố gắng tử tế với bà ấy, một phần là vì Sofia, một phần là vì
tôi thấy thương cảm cho tất cả những người phụ nữ đã bị ba tôi làm tổn
thương. Nói đi cũng phải nói lại, cái cách mà bà ấy đối xử với Sofia đúng là
không thể chấp nhận được.
Vì không thể làm gì người chồng cũ, bà ấy đổ hết những cơn tức giận của
mình lên người Sofia. Mà tôi thì biết quá rõ cảm giác đó như thế nào rồi.
Sofia lúc nào cũng buồn bã, âu sầu hai ba ngày, sau khi mẹ con bé đi khỏi.

323

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.