CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 217

Chapter 15.

Steven trợn to mắt kinh ngạc, cả người cứng đờ ra, hai tay lơ lửng giữa
không trung, giống y như một con rối, mặc cho Sofia muốn làm gì thì làm.
Tôi nín thở, cầu cho anh ấy đừng đẩy em gái tôi ra. ‘Làm ơn hãy rũ lòng
thương con bé, Steven. Chỉ lần này thôi, ’ tôi điên cuồng nghĩ.
Nhưng phản ứng của Steven chẳng có chút gì gọi là lòng thương hại cả.
Anh ấy vòng tay qua ôm Sofia, rồi bắt đầu hôn lại con bé, như thể anh ấy
không bao giờ muốn dừng lại. Như thể con bé là một thứ thuốc gây nghiện
cực độc, nếu không được xử lý thật nhẹ nhàng, đong đếm chậm rãi, thì sẽ
gây chết người vậy. Nụ hôn của cả hai càng lúc càng nóng bỏng, càng lúc
càng đói khát, làm cho cả căn phòng nóng hừng hực như bị thiêu đốt.
Đâu đó sau lưng, tôi nghe thấy tiếng bịch bịch trên sàn nhà. Tank làm rớt
laptop luôn rồi. Cậu ấy và hai người thực tập đứng há hốc mồm, cằm rơi
tận rốn, nhìn chằm chằm vào cặp đôi đang quấn chặt lấy nhau.

336

Tank cúi xuống nhặt laptop lên, rồi nói cho mọi người biết, “Không sao.
Hên là rơi lên thảm.”
“Ai quan tâm chứ,” Ree-Ann nói, mà mắt vẫn ngơ ngáo dán chặt vào
Steven và Sofia.
“Chúng ta có thể về rồi,” tôi nói, rồi chỉ về phía cửa sau.
“Em quên rửa máy cà phê rồi,” Val nói.
“Để chị phụ em,” Ree-Ann phụ hoạ.
“Raaa ngoàiiii,” tôi dài giọng.
Cả đám miễn cưỡng lê lết đi ra cửa sau, nhưng vẫn không ngừng quay đầu
lại nhìn.
Đột nhiên, Steven kết thúc nụ hôn, rồi lắc lắc đầu, như thể muốn rủ bỏ hết
những cảm giác vừa rồi. Ánh mắt anh chuyển từ trên người Sofia sang hai
người ngoài cửa. “Cái quái —“
“Mẹ đến thăm em,” con bé vội chen vào. “Bà ấy còn dẫn theo bạn trai cũ
của em, Luis nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.