CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 219

Sofia. “Hoặc là vì khi em phấn khích với một dự án nào đó, em sẽ xoa xoa
tay y như kẻ xấu sắp làm chuyện ác vậy.

Cũng có thể là do em ăn cay tới nỗi người bình thường nào cũng phải bất

tỉnh. Còn có, em lúc nào cũng phát âm sai từ “cá hồi” , và “pajamas”. Mỗi

lần nghe tiếng điện thoại kêu là em lại tưởng của em, còn lúc điện thoại em

kêu thật thì em lại chẳng hề biết. Hôm nọ anh thấy em đỗ xe trước cửa văn

phòng, dù cách một lớp kính nhưng anh biết chắc chắn là em đang hát rống

lên trong đó.” Anh ấy từ 339

từ nở nụ cười. “Nhưng rồi, anh chợt nhận ra rằng những điều đó cũng có
thể trở thành những lý do chính đáng để anh yêu một người.”
Không chỉ mình em gái tôi, mà cả đám đều đứng ngẩn ra.
Steven chuyển cái nhìn trên người Sofia sang Luis, rồi đưa tay ra. “Xin
chào, tôi là Steven Cavanaugh,” anh ấy nói. “Tôi không trách anh muốn trở
lại với Sofia. Nhưng xin lỗi, cô ấy là hoa đã có chủ rồi.”
Luis không đáp lại cái bắt tay của Steven, mà chỉ đứng đó khoanh tay, và
nhìn trừng trừng vào anh.
“Cậu còn chưa hỏi ý tôi đấy,” Alameda gắt lên.
“Còn nữa, nhẫn của Sofia đâu? Không có nhẫn, thì làm sao gọi là đính hôn
được.”
Sau khi tiêu hoá thông tin đó xong, Steven nhìn xuống Sofia. “Em…kể cho
mẹ nghe về chuyện đính hôn rồi hả?” anh ta chậm rãi hỏi.
Sofia lo lắng gật đầu.

340

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.